MANG EM TRỞ LẠI - Trang 196

“Búp bê Cưng! Mày ở đâu?”

Nó lao từ tường bên này sang tường bên kia, lục tìm trong số những

thân hình vô tri vô giác, ném hết con này đến con khác ra để tìm con búp bê
của mình. Nhưng càng nhìn cô bé càng thấy số búp bê kia bị nhân lên. Bất
kể nó có ném đi bao nhiêu, vẫn còn vô số con khác ở lại.

Nó lo lắng liếc mắt ra ngoài cửa sổ. Trời đang tối dần. Nó cần phải tìm

được Búp bê Cưng trước khi đêm xuống. Búp bê Cưng rất sợ bóng tối.

Nó nhìn lại những con búp bê. Giờ thì chúng ở đây dưới sàn quanh nó,

chất lên từng đống và đang tụ lại chỗ nó đứng. Trái tim cô bé bắt đầu đập
thình thịch và nó muốn khóc. Nhưng nó lớn rồi, các cô gái lớn không khóc
chỉ vì làm mất búp bê.

“Búp bê Cưng ơi, Búp bê Cưng à, ra đi, ra đi, dù em đang ở đâu.”

Không có chuyện gì xảy ra.

“Làm ơn đi, Búp bê Cưng. Chị hứa sẽ không bao giờ để mất em nữa

đâu.”

Nhưng bọn búp bê cứ bu lại, trèo lên chân cô. Cô bé quay người, sợ

hãi nhưng không chạy nổi. Những bóng đen trên sàn nhà biến dài ra, và
không thấy Búp bê Cưng đâu hết.

Giờ thì những con búp bê đã trèo lên đến đầu gối, đến eo cô bé. Nó úp

hai tay lên mặt vì căn phòng đã trở nên tối đen. Khi nó chỉ cảm thấy những
ngón tay bằng nhựa đang chọc vào người mình, nó bắt đầu khóc.

Lúc tỉnh lại, Tory thấy mình đang chạy. Nhất thời bị mất phương

hướng trong ngôi nhà mới của Brett, cô dừng lại, rồi đột ngột xoay người.
Brett ôm cô trước khi cô kịp nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.