MANG EM TRỞ LẠI - Trang 27

thùng. Cô bé chắc không quá năm hay sáu tuổi, nhưng với Tory, dù đó có là
bà cụ tám mươi thì cũng chẳng thành vấn đề.

Theo đà đấm, gã tiếp tục lao đi, ngã dúi đầu vào một cái giá đựng đầy

lọ đồ ăn trẻ em.

Tory túm lấy đứa bé, kéo nó ra vừa kịp để tránh cho nó khỏi bị mấy

cái giá rơi vào người. Thủy tinh và thức ăn trẻ em vương vãi khắp nơi.
Người quản lý chỉ còn biết rên lên.

“Ôi trời ơi,” anh ta lẩm bẩm rồi lôi máy bộ đàm trong túi áo ra. “Tôi

cần mấy cái xô và giẻ lau nhà đến dãy tám… và một người đi báo cảnh
sát.”

Anh ta nhìn Tory rồi đến đứa bé và hỏi: “Cô đi cùng họ à?”

“Không.”

“Có chuyện gì đấy?” anh ta hỏi.

“Nhìn con bé xem.” Tory nói, chỉ vào đứa trẻ. “Tôi nghe thấy tiếng gã

đánh con bé từ cách đây những hai dãy.”

Gương mặt người quản lý nhợt đi. Vết bàn tay trên má đứa trẻ vẫn còn

hiện rõ, và dòng máu chảy ra từ mũi nó là bằng chứng của cú đánh. Anh ta
lắc đầu.

“Đời đầy những thằng điên,” anh ta lẩm bẩm.

Đôi mắt Tory đang cháy rực, hai bàn tay cô run lên vì tức giận.

“Không may, một vài thằng điên lại làm bố.”

Cô nghĩ về những năm tháng sống trong nhà các bố mẹ nuôi của mình.

Vài người đã tử tế với cô, vài người thì không. Và khi cô cần sự giúp đỡ
nhiều nhất thì chẳng có ai thèm nghe lời kêu khóc của cô. Tory không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.