MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 128

Adam ký tên vào văn bản rồi đưa sang cho ông nội. Ông già nhìn ngắm

hai chữ ký nằm bên nhau: Cayhall và Hall.

– Con trở thành Hall từ bao giờ?
– Năm con bốn tuổi. Con không biết gì về chuyện bố con đổi tên họ.

Những năm con còn nhỏ, con chẳng thắc mắc gì về chuyện tại sao bố lại
thay tên, đổi họ.

Ông già tặc lưỡi:
– Bố con còn giữ cái đuôi Hall làm gì! Sao không đổi luôn sang cái họ

nào hoàn toàn khác? Thiếu gì… Miller, Dupont, Long, Brown…

– Con chắc bố cũng tiếc dĩ văng. Người ta khó có thể chỉ một nhát dao là

cắt trọn vẹn được quá khứ.

Ông già châm điếu thuốc mới, ông trầm ngâm hút, thở ba bốn hơi khói

trước khi nói:

– Adam, ông cháu ta tạm gác chuyện gia đình lại nhé, được không con?

Nếu có thì giờ chúng ta sẽ lại nói. Bây giờ ông muốn biết sẽ có những gì xảy
đến với ông, ông có những cơ may nào để có thể thoát chết? Cho ông biết
con sẽ làm những gì để ngừng đôi kim đồng hồ? Con định làm gì cho ông?

– Thưa ông, việc con làm tùy thuộc vào những gì ông chịu cho con biết

về vụ đặt bom văn phòng Kramer.

– Nghĩa là sao?
– Nếu ông chịu cho con biết một số những sự kiện mới trong vụ đặt bom,

những chi tiết ông không chịu khai trong những phiên toà trước đây. Những
sự kiện mà con chắc là có nhưng con không biết vì sao ông không chịu nói
ra. Nếu có những sự kiện mới, vài ba cái thôi, không cần nhiều, con sẽ tìm
cách đưa vụ án ra toà xin xử lại. Ông tin con đi, ta chưa tuyệt vọng. Ông
cháu ta vẫn còn có thể…

Ông già thắc mắc:
– Sự kiện mới con đòi đó là những sự kiện gì?
Adam ghi ngày giờ luật sư và thân chủ vấn đáp lên trang giấy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.