MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 131

say mèm. Anh ta chỉ ba hoa về cái xe Pontiac sau khi ông đã bị bắt, ảnh ông
và cái xe Pontiac được đăng lên khắp các báo. Anh ta đâu có được đưa ra toà
làm chứng.

– Con đặt lại câu hỏi: Khi ông đi đặt bom giáo đường Hirsh ở Jackson

ngày 2 tháng 3 năm 1967, có người nào cùng đi với ông không?

Sam im lặng một lúc khá lâu.
Adam hồi hộp chờ đợi. Thái độ của ông già cho chàng biết có người cùng

đi đặt bom với ông nhưng chàng chưa hiểu vì sao ông lại không chịu nhận,
không chịu khai ra người đó. Nếu ông có người cùng đi thì người đó chính
là kẻ gài bom, là thủ phạm cho bom nổ và là kẻ sát nhân. Chính phạm không
phải là Sam Cayhall. Rất có thể ông già chỉ là đồng loã lái xe, ông không
phải là thủ phạm đã giết hai anh em song sinh nhà Kramer. Nếu ông khai ra
sự kiện này, chàng có thể dùng nó để xin toà mở một phiên xử mới. Hoặc ít
nhất có thể xin toà cho lệnh hoãn thi hành án.

Adam thất vọng khi ông già trả lời ngắn, gọn:
– Không có ai cả. Ông đi một mình.
Ông già nói nhỏ thôi, nhưng bình thản, như chuyện đó với ông chẳng có

gì quan trọng.

Adam nói sau tiếng thở nhẹ:
– Con không tin ông.
Ông già ngước nhìn anh cháu qua những ô lưới sắt:
– Ông đi một mình. – Ông già nhắc lại. Ông nhún vai như để nói ông

chẳng bận tâm gì đến việc lời nói của ông có được tin hay không.

Adam thất vọng, nhưng chàng làm ra vẻ chờ đợi ông già trả lời như thế.

Chàng ghi vài chữ trên trang giấy rồi lật sang trang khác:

– Trong đêm 20 tháng 4 năm 1967, ông đến Cleveland lúc mấy giờ?
– Để ông nhớ lại xem – Ông già tỏ vẻ sốt sắng trong việc trả lời – Đi từ

Clanton lúc 6 giờ tối, đến Cleveland lúc 8 giờ tối. Đến chỗ hẹn lấy xe lúc 8
giờ mấy phút.

– Chiếc xe nào ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.