MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 166

cũng muốn chiều ý bố nhưng nó không sốt sắng. Bực mình, ông bố ép nó,
nói nặng nó. Nó chống lại. Ông chồng cô giải quyết sự bất mãn và thất vọng
của ông bằng cách tống con vào ăn ở luôn trong trường. Walt xa cô năm nó
mới 15 tuổi.

– Walt hiện học đại học nào ạ?
– Một năm ở Cornell rồi bỏ đi.
– Bỏ đi? Bỏ đi đâu chứ?
– Nó sang châu Âu, ở luôn bên đó.
Adam yên lặng chờ bà cô kể tiếp. Chàng biết chuyện riêng của chú em họ

chưa hết. Người hầu bàn bưng đến một liễn salad trông thật ngon.

– Walt làm gì bên châu Âu hả cô? – Adam hỏi.
– Nó ở Amsterdam, yêu một em và chung sống với nhau.
– Tốt thôi, cô yên trí. Gái Hà Lan đẹp mà hiền, không lẳng lơ như gái

Pháp, không dữ như gái Đức, không mập như gái Ý. Gái Hà Lan nhất châu
Âu đó cô.

Lee lại thở dài:
– Nó không yêu em gái Hà Lan, nó yêu một em trai Hà Lan.
Lee bỗng tỏ ra thích ăn salad. Hai cô cháu yên lặng ăn uống trong một

lúc. Tuy không muốn nhưng Adam thấy chàng cần phải hỏi cho xong vụ chú
em đồng tính luyến ái này đi:

– Phản ứng của ông chú con ra sao?
Bà cô bùi ngùi:
– Chuyến xuất ngoại cuối cùng vợ chồng cô cùng đi với nhau là chuyến

đến Amsterdam thăm nó. Khi ấy Walt đã sống ở Amsterdam được hai năm.
Ông bố đã chịu bỏ qua cho anh con cái tội tự ý bỏ học, bỏ đi. Nó có gọi điện
về cho cô vài lần, viết mấy cái thiếp mừng sinh nhật, Giáng sinh rồi thôi,
liên lạc càng ngày càng thưa dần. Cô chú muốn biết nó sống ra sao. Đến nơi,
cô chú thấy nó làm hầu bàn trong tiệm cà phê. Y phục của nó quái dị: vớ len
đến đầu gối, đi giày gỗ, đeo bông tai. Nó nói tiếng Hà Lan như gió. Cô chú
không muốn làm ồn ào trong tiệm nên bảo nó đến khách sạn. Nó đến. Thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.