MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 200

– Đúng.
– Cả chục mạng FBI đến khám xét mấy ngày liền mà không tìm được

một cái gì dính dáng xa gần đến thuốc nổ, mìn, kíp nổ, dây dẫn lửa. Nghĩa là
hoàn toàn không tìm được vật gì chứng tỏ chất nổ từng được chứa trong nhà
Sam Cayhall, đúng không?

– Đúng. Nhưng rồi sao? Sự kiện anh nhấn mạnh đó chứng tỏ cái gì?
– Già Sam không biết dùng chất nổ. Ông ấy không có kinh nghiệm gài

bom.

– Sao lại không? Vụ văn phòng Kramer là vụ thứ sáu xảy ra ở Clanton và

những thành phố cạnh đó. Già Sam làm ít nhất ba vụ đặt bom trước vụ văn
phòng Kramer. Trước đó già Sam cũng đã từng giết người.

Adam gượng tỉnh, hỏi lại:
– Giết người hồi nào?
– Bắn chết một người đàn ông da đen làm công trong trại của ông ta.

Khoảng đầu thập niên 50. Bắn chết ngay tại sân nhà nhưng không bị tù ngày
nào, cũng không bị bắt. Vụ này có ra toà nhưng ông ta được tha bổng vì lý
do tự vệ. Những năm 50, nạn kỳ thị còn rất nặng ở Mississippi. Có thể ông
ấy còn giết một hai người da đen nữa mà tôi không biết.

Adam ngắc ngứ:
– Chưa… chưa… bao giờ tôi nghe nói…
– Anh không nghe nói là vì những người trong gia đình anh không ai

chịu nói cho anh biết. Anh hỏi thẳng ông ấy coi. Anh là luật sư lại là cháu
ông ấy, anh có quyền hỏi. Xem ông ấy có can đảm nhận với cháu ông ấy
không, ông ấy tính tình hung dữ. Việc ông ấy gài bom giết người cũng dễ
hiểu thôi, anh đừng giả vờ ngây thơ.

– Tôi không giả vờ gì cả, tôi chỉ muốn cứu ông tôi khỏi chết…
– Ông của anh làm chết hai đứa nhỏ vô tội. Sao anh không nghĩ gì đến

những nạn nhân của ông ấy?

– Ông tôi giết người là bậy. Chính quyền giết ông tôi cũng là sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.