MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 258

Bên ngoài mặt trời đã lặn. Trong nhà, bóng tối thẫm màu hơn. Chàng trai

nói nhỏ:

– Bố tôi đã phải chết vì hậu quả của vụ này.
– Tôi có lời chia buồn. Tôi đọc thấy trên báo là ông ấy tự tử sau khi Sam

Cayhall bị kết án tử hình.

– Giọng nói của ông già dịu lại.
Adam bùi ngùi:
– Thưa ông, ông nội tôi cũng khổ sở nhiều. Khi làm cho gia đình ông tan

nát, ông nội tôi cũng làm cho gia đình chúng tôi tan nát. Có khi người gây
nên tội bị đau khổ, dằn vặt vì tội ác hơn người bị hại nhiều.

– Hắn chết đi là xong cả.
– Có thể như ông nói, nhưng thưa ông, tại sao ta lại không ngăn việc giết

người khi ta có thể?

– Ngăn ư? Anh bảo tôi ngăn bằng cách nào?
– Ông và ông Thống đốc là bạn thân?
– Chuyện ấy liên can gì đến anh?
– Xin ông trả lời cho. Có phải không ạ?
– Phải. – Ông già gật đầu – Tôi quen biết ông ấy trước khi ông ta làm

Thống đốc.

– Tuần trước tôi có gặp ông Thống đốc. Ông ấy có quyền khoan hồng,

tha chết cho tử tù trong tiểu bang của ông ta.

Ông già nhún vai:
– Tôi không chờ đợi ông ta làm việc đó.
– Nhưng tôi chờ đợi, thưa ông. Tôi tuyệt vọng. Đến lúc này tôi chẳng còn

gì để mất cả, ngoài việc mất ông nội tôi. Nếu ông và gia đình ông nhất quyết
đòi phải hành quyết tử tù, chắc chắn là ông Thống đốc sẽ làm theo ý muốn
của ông.

Ông già gật đầu:
– Đúng đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.