MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 78

thì anh có thể nói chuyện với ông ấy bao lâu cũng được. Tôi chắc hai người
sẽ có nhiều chuyện để nói với nhau đấy.

– Như vậy là chúng tôi không bị giới hạn thời gian?
– Không. Anh có thể ngồi với ông ấy cả ngày nếu cả hai cùng muốn. Anh

có thể ra vào tùy ý miễn là đừng làm gì vi phạm an ninh. Tôi từng làm việc
trong khám Tử hình của nhà tù năm bang. Ở nhà tù này, chúng tôi đối xử với
phạm nhân tốt nhất, lịch sự nhất. Ở Louisiana người ta cho phạm nhân vào
cái gọi là Nhà Chết ba ngày ba đêm trước giờ hành quyết. Tàn ác khủng
khiếp, ở đây chúng tôi không làm thế. Chúng tôi đặc biệt ưu đãi phạm nhân
cho đến giây phút cuối cùng.

Adam thấy ù tai, hoa mắt. Chàng gượng hỏi:
– Xin ông cho biết giây phút cuối cùng ấy đến vào lúc nào?
– Ngày 8 tháng 8. Còn đúng 4 tuần nữa kể từ hôm nay.
Lucas lấy một tờ giấy trong hồ sơ trên bàn đưa cho Adam:
– Lệnh xuống sáng nay. Tối cao Pháp viện Mississippi định ngày thi hành

án mới là ngày 8 tháng 8.

Adam cầm tờ giấy nhưng không đọc. Chàng thẫn thờ:
– Bốn tuần nữa.
– Bốn tuần. – Lucas nhìn chàng với ánh mắt thương hại – Trước đây một

giờ tôi đã cầm bản sao án lệnh này đến cho Sam Cayhall. Tôi chắc ông ấy
đang xúc động.

– Bốn tuần nữa…
– Adam nhắc lại. Chàng nói mà không suy nghĩ – Chỉ còn bốn tuần. Tôi

nên đi gặp ông tôi ngay, phải không ạ?

– Đúng. – Lucas đứng lên tiễn chàng luật sư trẻ tuổi. Ông sốt sắng nói –

Anh có thể coi tôi là bạn, vì tôi là bạn của Gardner Goodman. Tôi phải làm
bổn phận nhưng tôi sẽ cố gắng giúp anh trong khả năng của tôi khi anh cần.

– Ông tin là ông tôi… sẽ cho tôi làm đại diện ư?
Lucas gật đầu:
– Tôi tin chắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.