MẢNH GỐM VỠ - Trang 119


“Vinh dự đó là thuộc về con chứ”, Mộc Nhĩ đáp lại.

Bác Sếu nhìn xuống, mấy ngón tay nghịch nghịch con khỉ. “Ta chẳng có quà
gì cho con ngoài một lời khuyên”, bác nói. “Là thế này con ạ. Trong muôn
vàn khó khăn mà con có thể sẽ gặp trên đường, thì chính con người mới là
mối nguy hiểm lớn nhất. Nhưng chính con người cũng lại là chỗ dựa đáng
tin cậy khi con cần được giúp đỡ. Bạn của ta, hãy nhớ lấy điều này, và con sẽ
đi đến nơi về đến chốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.