MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 120

Khi cho Suzie Baker mượn phòng ngủ, anh đã hy vọng chuyến lưu lại

ngắn ngày của cô sẽ làm đảo lộn ký ức về nơi đó, rằng mùi hương của cô sẽ
thấm lại đó, đồng thời xóa hết một mùi hương khác. Có lẽ không thể nào
diễn tả chính xác điều anh nghĩ trong đầu, nhưng nó đại khái là như vậy.

Anh nghe tiếng Simon ngáy đều đều phía bên kia tường phòng. Anh lặng

lẽ đứng dậy và lấy một chai Fernet mà anh giấu trong một bình hoa. Cánh
cửa tủ lạnh kêu cót két rõ thành tiếng, vậy nên anh từ bỏ việc lấy Coca, và
tu từng ngụm lớn. Món đồ uống này có vẻ đắng hơn, nhưng chất cồn khiến
anh thấy dễ chịu.

Anh tới ngồi trên thành cửa sổ và suy nghĩ. Có gì đó khiến anh bất an.

Cuốn sổ của anh đang nằm trên bàn làm việc của Simon. Anh mở hé cửa

phòng và chờ cho mắt mình quen với bóng tối.

Simon nói mớ trong lúc ngủ. Andrew rón rén bước khẽ như mèo. Trong

lúc tiến lại gần chiếc bàn, anh nghe tiếng cậu bạn lẩm bẩm rõ thành tiếng:
“Anh sẽ mãi yêu em, Kathy Steinbeck”.

Và Andrew đành cắn chặt lưỡi để khỏi phì cười.

Anh mò mẫm tìm cuốn sổ, nhón lấy nó bằng đầu ngón tay rồi lại len lén

đi ra hệt như lúc bước vào.

Trở lại phòng khách, anh chăm chú đọc lại các ghi chép của mình và rốt

cuộc đã hiểu điều mà anh bỏ sót. Chiếc máy bay Suzie Baker đã nói với anh
là chiếc nào và làm sao kiếm cho ra bản danh sách hành khách đi chuyến
đó?

Biết là không thể ngủ lại được nữa, anh thay đồ, viết lời nhắn cho Simon

và để nó trên bàn bếp rồi ra khỏi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.