MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 182

-

Đừng có lục lọi đồ đạc nhà tôi, bằng không tôi sẽ đá anh ra khỏi cửa! Ông

già hét lên từ tầng trên.

Andrew mỉm cười quay lại ghế ngủ. Anh giở chăn ra đắp và để tiếng củi

cháy lách tách ru mình vào giấc ngủ.

*

Ai đó lay vay anh, Andrew mở mắt và thấy khuôn mặt của Morton đang

cúi nhìn anh.

-

Ở tuổi anh mà cũng gặp ác mộng về chuyện đó sao! Mà anh quá trẻ nên

khó mà biết Việt Nam như thế nào.

Andrew đứng dậy. Mặc dù nhiệt độ trong phòng đã sụt giảm đáng kể,

người anh vẫn nhễ nhại mồ hôi.

-

Sẽ chẳng được yên thân nếu để mình bị bịp, phải không. Morton nói tiếp.

Anh nghĩ tôi không biết anh là ai sao, rằng Figera không báo tôi biết chuyến
viếng thăm của anh sao? Nếu anh muốn một ngày nào đó trở thành nhà báo
giỏi, có lẽ tôi phải dạy dỗ cho anh đôi ba mánh khóe trong nghề mới được.
Tôi sẽ cho thêm một khúc củi vào lò và anh hãy cố ngủ cho hết đêm mà
không đánh thức tôi bằng tiếng rên rỉ của mình

-

Tôi sẽ không ngủ lại đâu. Tôi sẽ lên đường luôn.

-

Nhưng ai đã phái một kẻ vụng về đến thế này tới cho tôi? Morton nổi

khùng. Anh từ New York đến đây để hỏi tôi vài câu và giờ đã muốn về sao?
Khi đã vượt qua cánh cửa tòa soạn, anh sẽ không bao giờ nhìn được dòng
“The New York Times” trên mặt tiền tòa nhà nữa, điều đó không khiến anh
thấy rùng mình chút nào sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.