MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 215

Tiếng bước chân của họ vang vọng. Andrew ra hiệu cho Suzie dừng chân

và giữ im lặng. Anh tắt đèn chờ một lúc.

-

Có chuyện gì vậy? Cô thì thào.

-

Không chỉ có mình chúng ta.

-

Bọn chuột đấy, cô đáp. Một nơi như thế này hẳn là đầy chuột ấy chứ.

-

Chuột thì không mang giày, Andrew bác bỏ, tôi nghe có tiếng bước chân.

-

Vậy thì ta chuồn thôi.

-

Tôi lại tưởng cô bạo dạn hơn đấy. Theo tôi nào, nói cho cùng có lẽ là

chuột thật, tôi không nghe thấy gì nữa.

Andrew bật đèn trở lại.

Họ đi đến một căn phòng vốn là nơi phân loại thư. Những chiếc bàn gỗ

cũ kỹ được xếp chồng chất những thùng kim loại nơi mà ngày trước các
nhân viên bưu điện phân chia thư từ giờ chìm dưới một lớp bụi dày. Sau đó,
họ băng ngang phòng ăn của một căng tin cũ, một phòng thay đồ và một
dãy bàn đã xập xệ hết mức. Andrew có cảm giác đang tham quan một xác
tàu đắm.

Anh nhìn sơ đồ lần nữa rồi lại đi tiếp.

-

Lẽ ra chúng ta phải thấy một cầu thang xoáy ốc, đâu đó phía bên trái.

Thẳng trên đầu chúng ta là nơi đặt các hộp thư, nhưng tôi không biết làm
cách nào để lên được tới đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.