MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 31

-

Nếu chúng ta giảm khẩu phần ăn, nếu chúng ta hứng được đủ nước, nếu

không có tuyết lở nào lăn xuống phủ kín khe núi này, chắc là được sáu
ngày.

-

Em đang hỏi anh bao lâu nữa thì hai ta sẽ chết, nhưng em cho là anh đã

trả lời em rồi.

-

Bên cứu hộ sẽ không để lâu thư thế mới đi tìm kiếm chúng ta đâu.

-

Họ sẽ không tìm ra chúng ta, chính anh đã nói như thế. Không phải ở đáy

khe núi này. Em sẽ không bao giờ tới được thềm núi mà anh đã chỉ cho em
khi nãy, mà dù cho em có tới được đó đi nữa thì việc leo lên được cái giếng
dựng đứng như ống khói cao đến sau chục mét này cũng quá sức chịu đựng
của em.

Shamir thở dài.

-

Bố anh từng bảo anh rằng, khi không thể bao quát được một sự việc, hãy

xem xét lần lượt từng bước. Từng bước nhỏ mà làm được thì tích tiểu thành
đại, rồi sẽ đi được tới cái đích mà ta đã vạch ra. Sáng mai, ngay khi ánh
sáng ban ngày chiếu đủ sáng cho khe núi này, chúng ta sẽ tìm cách để leo
được lên chỗ sườn treo. Còn cái giếng, cần phải đợi đến ngày kia, chúng ta
sẽ đợi. Giờ thì em nên tiết kiệm pin và tắt cái đèn này đi thôi.

Trong khung cảnh tối đen đang bao bọc lấy họ, Shamir và Suzie nghe

thấy vọng từ phía trên tiếng rít của ngọn gió đang quét qua ngọn núi. Cô gối
đầu lên vai Shamir và xin lỗi anh. Nhưng Shamir, kiệt sức vì đau đớn, đã
thiếp ngủ từ lúc nào.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.