MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 313

- Đương nhiên là có chứ. Nếu chính kẻ đó cúi xuống nhìn đầu cháu đẫm

máu, thì hẳn phải thay đổi nhiều thứ lắm, với ta cũng như với cháu. Cháu
làm gì với cái xác đó rồi?

- Chúng tôi đã quẳng nó xuống đáy hồ.

- Đó là việc nên làm.

- Tôi không biết nữa, đáng lẽ tôi nên nghe lời Andrew và gọi cảnh sát.

Nhưng tôi vốn chẳng nghe lời ai hết.

- Ta không còn tính được đã qua bao nhiêu ngày tháng ta bảo vệ cho

cháu. Khỏi người khác và khỏi chính cháu. Giữa ta và cháu thì chẳng cần
nhắc lại những chuyện tày đình cháu đã gây ra thời thiếu nữ nổi loạn, nhưng
trong trường hợp dấu vân tay của cháu có trên một xác chết, ngay cả khi là
phòng vệ chính đáng, thì lại vô cùng phiền phức đấy.

- Than ôi, thế mà tôi sợ giờ lại chính là trường hợp đó.

- Cháu nói với ta là kẻ đó đã bị quăng xuống đáy hồ cơ mà?

- Kẻ đó thì đúng thế. Nhưng còn một việc nữa: chúng tôi có hẹn với một

sinh viên trường Juilliard và khi vào phòng cậu ta, chúng tôi thấy cậu ta đã
chết.

- Và cháu đã để lại dấu vân tay trong căn phòng đó.

- Trên tay vịn cầu thang, trên tay nắm cửa, trên người cậu ta, trên ghế,

trên bàn trong phòng cậu ta… Nhưng lần này, chúng tôi đã báo cảnh sát.
Ngày mai tôi phải tới đồn cảnh sát cung cấp lời khai nhân chứng.

- Với thanh tra nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.