MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 324

- Văn phong hơi trữ tình, tôi công nhận, nhưng bà cô đã sáng tác ra đoạn

văn này từ một vở nhạc kịch. Lần đọc đầu tiên, tôi đã tự hỏi, như cô. Và rồi
tôi nhớ đến sự phấn khích của Colman lúc gọi điện, khi ấy tôi tự hỏi cậu ta
đã thấy điều gì mà tôi không thấy trong đoạn văn này. Tôi đã không nhìn di
động khi khởi động lại điện thoại để gọi cảnh sát. Nhưng vừa rồi, lúc chờ cô
ở quán bar, tôi phát hiện ra Colman đã gửi cho tôi một tin nhắn. Có lẽ vào
đúng lúc phát hiện ra người gõ cửa phòng không phải là chúng ta. Chính tin
nhắn cuối cùng này đã soi sáng cho tôi.

Andrew rút điện thoại ra khỏi túi và chỉ nó cho Suzie.

“Công chúa Tuyết là vỏ Bắc Cực”

“Giờ hãy đọc lại đoạn văn này, Andrew nói tiếp, và cô sẽ hiểu ra tất cả,

trừ cái điều điên rồ đã xui khiến những kẻ muốn đẩy nhanh quá trình tan
băng.

- Họ muốn phá hủy lớp vỏ băng đó ư? Suzie hỏi.

- Và cuối cùng mở ra con đường phương Bắc. Một món hời đối với

những nhà cầm quyền của chúng ta, những người luôn sợ hãi lệnh phong
tỏa hoặc sự chật chội của kênh đào Panama, nơi mà cho đến giờ vẫn là con
đường duy nhất cho vận tải đường biển từ Đại Tây Dương sang Thái Bình
Dương, nếu muốn tránh “vĩ tuyến 40 gầm thét”. Tuyến hành lang duy nhất
mà hằng năm, ba trăm triệu tấn hàng hóa phải đi qua. Vì kênh đào này lại
thuộc sở hữu của một quốc gia cộng hòa bé nhỏ tí tẹo ở Trung Mỹ. Mở một
con đường mới ở phương Bắc có tầm quan trọng đáng kể về chiến lược.
Nhưng con đường này hiện vẫn bất khả thi vì băng, Đó cũng là món hời với
các công ty dầu mỏ nước ta. Cô còn nhớ lý lịch người tình của bà cô chứ.
Chính trị gia, Bộ Trưởng Tài chính, trùm tư bản, nhóm lợi ích và công ty đa
quốc gia, cả cái thế giới đẹp đẽ đó đều đi cùng nhau, hòa vào nhau, chia sẻ
chung lợi ích. Bốn mươi phần trăm trữ lượng vàng đen của thế giới nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.