MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 352

Khách sạn bình dân, nhưng ông chủ không yêu cầu họ xuất trình giấy tờ

tùy thân cũng chẳng bắt điền vào phiếu khai thông tin.

Căn phòng có hai giường đơn được trải một lớp vải nhung sớm sờn cũ.

Cửa sổ trông ra lối vào một nhà máy nơi công nhân đang tất bật làm việc.
Suzie kéo tấm rèm bông mịn và đi tắm trong phòng tắm sát vách. Nó bé xíu,
nhưng cũng đầy đủ những đồ cần có.

*

Bầu không khí trầm lắng ngự trị trong phòng ăn. Người phụ nữ mang

bữa bữa sáng tới cho họ không biết bao nhiêu tuổi, bà lại vào trong mà
không nói một lời. Andrew và Suzie ngồi cùng một cặp vợ chồng khách du
lịch, gần một tủ buýp phê. Người đàn ông đang đọc báo, vợ ông thì chăm
chú phết một thứ mứt màu đỏ lên bánh mì nướng. Họ chào nhau bằng ánh
mắt và ai nấy lại cắm cúi vào phần ăn của mình.

Andrew lên phòng tìm túi xách. Anh giữ lại sổ tay và lấy tờ giấy gấp mà

một mặt in bản đồ thành phố còn mặt kia in bản đồ hệ thống đường sắt.

Suzie, người thường ca cẩm về sự khắc nghiệt của cái lạnh ở Boston, sẽ

phải xem xét lại vấn đề khi được chào đón bằng cơn gió lạnh buốt đang lướt
qua các con phố của khu ngoại ô Na Uy này.

Họ đi bộ đến tận ga Asker, Andrew hỏi một người bán vé xem tàu chạy

tuyến Drammen đến Oslo thì xuất phát từ bến nào. Người đó chỉ đường cho
họ bằng một thứ tiếng Anh rất chuẩn xác.

Mười lăm phút sau, một đầu máy màu đỏ tiến vào trong ga. Đó là một

con tàu nội vùng giống loại tàu thường gặp trong mọi ngoại ô của các thành
phố lớn trên thế giới, nhưng thay vì hình vẽ graffiti trên các toa, nó khoác
lên mình những vệt tuyết xám mà gió đã vẽ lên hai bên sườn tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.