MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 357

Knopf dấu những bước chân ông trên mặt đất khô cứng khắp sàn nhà.

Giả như nghe thấy tiếng ro ro của những tàu đánh lưới rê vọng từ xa, hẳn
ông sẽ nghĩ mình bị đưa trở về những thế kỉ xa xưa. Một phút mơ mộng mà
ông đã ngỡ gần như thành sự thật khi thấy gương mặt người đàn ông vừa
bước vào phòng.

- Tôi tưởng ông về hưu rồi. Ashton vừa tiến lại chỗ ông vừa nói.

- Nhiều người không có được cái quyền ấy. Knopf vặn lại

- Cuộc hẹn này có cần thiết không?

- Con bé đang ở đây, Knopf đáp. Tôi đi trước con bé vài tiếng đồng hồ.

- Mathilde?

- Mathilde chết rồi, tôi đang nói với ông về con gái của cô ấy.

- Con bé ấy biết chuyện à?

- Tất nhiên là không, chúng ta là hai người duy nhất biết chuyện.

- Vậy thì nó tới Na Uy làm gì?

- Tự cứu mạng.

- Thế ông ở đây là để giúp đỡ nó, tôi đoán thế.

- Tôi hy vọng làm được thế, điều đó phụ thuộc nhiều vào ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.