MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 379

đạc tất cả những gì có thể đo. Vài cái cân, rồi cả một ít ống nghiệm, một cái
phong kế, và vài cái máy sấy, hai máy lọc, vài cái bơm đã mòn và một số
mũi khoan. Một thiết bị chứng tỏ hoạt động nơi này không dừng lại ở việc
nghiên cứu khí tượng. Sát một bức tường, một giá súng hẳn từng là nơi treo
khoảng hai chục khẩu súng, và chiếc tủ bịt lưới sắt, một ổ khóa lủng lẳng
treo trên đó, hẳn là nơi cất đạn dược. Không thể đoán định nổi bao nhiêu
năm tháng đã qua đi kể từ khi nơi này bị bỏ hoang. Suzie và Andrew mở lần
lượt từng chiếc tủ, từng ngăn kéo bàn, lật từng nắp thùng, tất cả đều rỗng
không.

- Nhất định là đâu đó quanh đây thôi, cô nói với giọng cáu kỉnh.

- Tôi không muốn tỏ ra bi quan đâu, nhưng hết thời gian rồi. Cô đã nghe

thấy tiếng gió không? Có lẽ nên nghỉ tới chuyện quay lại máy bay thôi.

- Thế thì đừng bi quan nữa mà hãy giúp tôi tìm đi.

- Nhưng tìm ở đâu chứ, chết tiệt? Cứ nhìn quanh cô mà xem, rặt những

đồ cũ kỹ vô tác dụng.

Họ đi xem nốt hai căn lán kia.

Chỉ vài phút là kiểm tra xong khu nhà ngủ. Ngoại trừ tầm hai chục chiếc

giường dã chiến phủ kín sương giá và chừng ấy chiếc tủ rỗng không, chẳng
còn gì khác nữa. Nhà ăn trông thê lương. Có cảm tưởng những người từng
sống ở đây đã cuốn gói ra đi mà biết rõ họ sẽ không trở lại, để mặc cho
thiên nhiên đảm nhiệm phần dọn dẹp. Trên bàn ăn, có thể đếm được số ga
men và bát đĩa còn nguyên đồ ăn thừa. Trên một cái bếp cũ kỹ đặt một ấm
nước cũ. Đồ đạc trong căn bếp này chẳng mấy hấp dẫn, hẳn là không phải
tối nào người ta cũng ăn tiệc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.