MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 304

“Tôi không cảm thấy đi học rất nhàm chán!”

Mạnh Diên Châu bị đổ một cái, ho khan một cái, “Vậy sao cô không đi

học?” Anh nghi ngờ liếc mắt nhìn cô, quần jean có thể nói là đã quá cũ rồi,
dù sao quần jean luôn là chiếc quần không lỗi thời, nhưng thời tiết này vẫn
mặc tay áo dài thì cũng khá là kỳ quái, “Cô làm gì thế mà mặc cái này.”

Anh nói qua thế nhưng lại kéo tay cô, cô nhanh chóng né tránh, “Anh làm

gì mà cứ động tay động chân thế?”

Thành tích học tập của Mạnh Diên Châu cực kém, nhưng không chứng

minh là đầu óc anh thật sự kém như vậy, anh chỉ không thích học mà thôi,
anh rõ ràng cảm thấy động tác cô rút tay về cũng không phải là vì chính
mình đụng phải tay cô, mà cô sợ mình phát hiện ra cái gì đó, huống chi trên
mặt cô thoáng qua một tia đau, mặc dù biến mất rất nhanh, nhưng anh vẫn
thấy rõ ràng.

Mạnh Diên Châu thấy cô không chú ý liền vươn tay ra, kéo tay, vén ống

tay áo của cô lên. Anh mở to hai mắt nhìn vết thương trên tay cô,chỗ đậm
chỗ nhạt đan vào nhau, giống như vết nước đọng lại sau khi vô số con rết
bò qua. Nghê Thiên Ngữ muốn đưa tay về, Mạnh Diên Châu lại kéo chặt
hơn, “Ai làm vậy?”

“Không liên quan gì tới anh.” Nghê Thiên Ngữ cố gắng rút tay mình vè,

nhưng anh không có ý buông tay ra.

Anh không biết vì sao mình tức giận như vậy, thái độ của cô lại khiến anh

càng tức giận hơn, “Cô không nói cũng được, vậy tôi báo cảnh sát, nếu như
gặp được người xấu…..”

Nghê Thiên Ngữ nhìn thấy anh không có ý định bỏ qua, “Là mẹ tôi.”

Cô nhìn chằm chằm vào anh, trong âm thanh không có chút độ ấm nào,

trên mặt cũng không có vẻ mặt nào, như đang nói một chuyện cực kỳ bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.