MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 307

Vì không biết gì, anh cảm giác cô nói chuyện khiến mình buồn cực kì,

nhưng anh cũng không ghét cảm giác này.

“Tôi dẫn anh tới một chỗ.” Cô cười bí ẩn với anh.

Anh cảm thấy lúc cô cười thật là đẹp, nhưng cô rõ ràng không phải nữ

sinh đẹp nhất anh từng gặp, lại làm cho anh có cảm giác đặc biệt nhất. Nghê
Thiên Ngữ dẫn anh tới một nơi xa nhưng bốn phía rất yên tĩnh, xung quanh
đều là cỏ, hơn nữa loại cỏ này rất dễ cắt vào da. Mạnh Diên Châu đi theo
cô, phát hiện cô đi bộ rất nhanh, định tới một đồi rất cao, xa xa có thể nhìn
thấy vài căn nhà, có điểm giống trong phim.

“Tôi rất thích tới đây.” Cô đi lên cực kì vui vẻ, “Có lúc không vui tới chỗ

này hét to, hét xong thì tự nhiên cảm thấy tâm tình khá hơn.”

Cô đứng trên tảng đá lớn nhất, đôi tay đặt ở khóe miệng thành cái loa,

“Tại sao cuộc sống của tôi lại là hình dạng này?”

“Mẹ không yêu con tại sao lại sinh ra con?”

“Tôi ghen tị bọn họ đều có một ngôi nhà hoàn chỉnh.”

“Bà ngoại, cháu rất nhớ bà.”

………….

Có một câu cô để trong đáy lòng, ai cũng không nói: Ai có thể cho cô

một mái nhà đây?

Cô hét to một hồi, ngay cả mình cũng không biết hét những điều này, cô

xoay người nhìn anh, “Ngẩn người cái gì, tôi cho anh biết, đây là phương
pháp trị liệu tâm tình tốt nhất đấy, người bình thường tôi không nói cho
đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.