MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 329

được hơn hai bát….. Tăng thêm phần ngon miệng, được rồi, anh lại tìm ra
một ưu điểm nữa của cô.

Ăn tối xong, bọn họ đi bộ bên bờ sông, tinh thần sảng khoái, vẫn có

thuyền ở trên sông, nhưng thuyền rất nhỏ, đi qua cắt đứt mặt sông yên ả,
dòng nước lên xuống mãnh liệt, muôn vàn ánh sao phản chiếu trên mặt
sông.

Mạnh Diên Châu vén tóc cô ra sau tai vì gió thổi, ánh trăng chiếu vào,

anh chỉ cảm thấy ánh mắt cô như quyến rũ tâm hồn anh, để cho anh không
kiềm chế được liền hôn lên môi cô. Nghê Thiên Ngữ bất ngờ, đông cứng
một chút mới đáp lại anh.

“Anh à, bọn họ đang làm gì vậy?” Có âm thanh của một cô bé nhỏ truyền

tới.

“Bọn họ đang làm chuyện mà người lớn có thể làm.”

“Vậy chuyện của người lớn là chuyện gì?” Âm thanh vẫn phát lên ở chỗ

đó, không sợ phiền toái.

“Chuyện của người lớn, trẻ con đừng hỏi.”

Mạnh Diên Châu với Nghê Thiên Ngữ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ nhìn

người bạn nhỏ, hình như chuyện này cấm trẻ nhỏ rồi. Mạnh Diên Châu lôi
kéo Nghê Thiên Ngữ chạy về phòng trọ, vừa chạy vừa cười, giống như đã
làm chuyện gì xấu xa mà chạy trốn vậy, cho đến khi đến “ nhà” của bọn họ,
Nghê Thiên Ngữ vừa thở vừa nhìn anh, “Chúng ta sao phải chạy?”

Mạnh Diên Châu cũng nghi ngờ trừng mắt nhìn, “Chân dài mà, thử chạy

xem thế nào.”

Anh vừa nói xong thì Nghê Thiên Ngữ liền vỗ vào đầu anh một cái, “Anh

cho rằng anh là Lưu Tường* à!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.