MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 374

Cô vẫn ngồi, duy trì tư thái cứng ngắc, không biết con đường phía trước

sẽ như thế nào, tương lai như bầu trời màu xám, luôn biết ngày mai sẽ tới.

Ban đêm thì nhiệt độ giảm xuống, để cho cô nhớ lại cụm từ phổ biến nhất

về thành phố: Dù chỉ một giây cũng biến thành phố về mùa đông.

Cô cười khổ, cảm giác bộ dạng của mình rất buồn cười, khổ khổ ở chỗ

này canh chừng, giống như có thể chờ anh nhớ tới cô. Cô như bà lão già rồi,
không nhớ nổi trước kia bộ dạng của mình như thế nào.

Gió ào ào thôi, cửa kính bị gõ lặp lại nhiều lần, cái thời điểm kì quái này

thì cô không cảm thấy sợ hãi, nhất là ở trong căn nhà lớn như vậy, chỉ có
một mình cô.

Cô cũng không ngủ sâu được, tự dưng nghe thấy tiếng xe dừng lại thì lập

tức tỉnh dậy. Ở trên giường tiếp tục nằm, sợ âm thanh mình vừa nghe được
chỉ là ảo giác, không muốn khiến mình cảm thấy thất vọng.

Từ từ, có tiếng bước chân vang lên, cô siết chặt tay, lại lựa chọn nhắm

mắt giả vờ ngủ say. Cửa phòng bị người đẩy ra, có người đến, một bước lại
một bước tới gần giường.

Mạnh Diên Châu không bật đèn lên, lảo đảo đi về phía cô. Dừng ở bên

giường, sau đó bò lên giường, anh dùng tay bỏ chăn đắp trên người cô. Lấy
tay vuốt ve thân thể của cô, sau đó nằm sấp lên người cô, cằm đặt lên vai
cô, anh ở trên cổ cô hít hà, lại cắn vào cổ cô.

Nghê Thiên Ngữ ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, và có chất lỏng nào đấy

đổ vào cổ. Không hiểu, cô cảm thấy trong lòng anh cực kì đau khổ, đưa tay
ôm cổ anh.

Anh như muốn phát tiết cắn xé lên người cô, không hành động mãnh liệt,

chỉ chậm chạp lại kéo dài. Có lẽ anh đã phát tiết xong, ở chỗ này chỉ muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.