MẢNH VỤN VĂN HỌC SỬ - Trang 97

Đoạn tống nhất sinh duy hữu tửu,
Trầm tư bách kế bất như nhàn.
Bóng thiều quang thấp thoáng dưới Nam-san,
Ngoảnh mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ.
Khoảng trời đất cổ kim, kim cổ,
Mảnh hình hài không có, có không.
Lọ là thiên tứ vạn chung.

Bài 2 : NGHĨ ĐỜI MÀ CHÁN

Thế sự thăng trầm quân mạc vấn,
Yên ba thâm xứ hữu ngư châu.
Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu,
Đem mộng sự đọ với chân thân thời cũng hệt.
Duy giang thượng chi thanh phong, dữ sơn gian chi minh nguyệt,
Kho trời chung mà vô tận của mình riêng.
Cuộc vuông tròn phó mặc khuôn-thiêng,
Kẻ thành thị mà ai miền lâm tẩu.
Gõ nhịp lấy, đọc câu Tương-tiến-tửu,
Quân bất kiến Hoàng-hà chi thủy thiên thượng lai.
Làm chi cho mệt một đời.

Bài 3 : HƠN NHAU MỘT CHỮ THÌ

Chẳng lưu lạc sao trải mùi nhân thế,
Còn trần ai khôn tỏ mặt công hầu.
Ngất ngưởng thay con tạo khéo cơ cầu,
Muốn đại nhiệm hãy ghìm cho lúng túng.
Thân hệ bang gia chung hữu dụng,
Thiên sinh hào kiệt bất ưng hưu.
Hãy bền lòng chớ chút oán vưu,
Thời chí hĩ ngư long biến hóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.