MANON LESCAUT - Trang 186

Ý muốn chết đi vẫn không giảm sút trong tôi. Tôi luôn luôn cầu mong

cái chết và một thời gian lâu tôi không chịu uống bất cứ một loại thuốc nào.
Nhưng Chúa Trời, sau khi đã trừng phạt tôi nghiêm khắc đến như vậy, đã
có ý làm cho những đau khổ của tôi và hình phạt của Người trở nên có ích
cho tôi. Chúa đã đem ánh sáng của Người soi rọi cho tôi, làm cho tôi nhớ
lại những tư tưởng xứng với dòng dõi và sự giáo dục của tôi. Dần dần tâm
hồn tôi bình an trở lại, sự thay đổi này diễn ra ngay trước khi tôi khỏi bệnh.
Tôi toàn tâm toàn ý nghĩ đến danh dự và tôi tiếp tục làm tròn cái chức vụ
nhỏ nhoi của tôi để đợi ngày lên các chuyến tàu của nước Pháp, mỗi năm
đến Mỹ một lần. Tôi quyết tâm trở về Tổ quốc để, qua một cuộc sống nề
nếp và điều độ, chuộc lại những điều tai tiếng do hạnh kiểm của tôi gây ra.
Synnơlê còn quan tâm chuyển di hài của người tình thân thương của tôi đến
một địa điểm xứng đáng. Một hôm vào khoảng sáu tháng sau khi bình
phục, tôi đi dạo một mình trên bãi biển,tôi thấy cập bến một chiếc tàu mà
công cuộc giao thương đưa đến Tân Oóclêăng. Tôi chú ý theo dõi việc đổ
bộ của những người trên tàu. Tôi ngạc nhiên đến cực độ khi nhận ra
Tibecgiơ trong số người đang đổ về thị trấn. Anh bạn chung thủy đó nhận
ra tôi từ xa mặc dầu những thay đổi do buồn thương đã ghi dấu trên mặt tôi.
Anh ấy cho tôi biết rằng lý do duy nhất của cuộc hành trình của anh ấy là ý
muốn gặp tôi và khuyên tôi nên trở về nước Pháp: rằng sau khi nhận được
thư tôi viết từ Havơrơ, anh ấy đã thân hành đến nơi để mang đến cho tôi sự
giúp đỡ mà tôi yêu cầu, rằng anh ấy rất đau đớn khi được tin tôi đã lên
đường và anh đã có thể lập tức đuổi theo tôi nếu lúc đó anh tìm ra một con
tàu sẵn sàng nhổ neo; rằng anh ấy đã bỏ ra mấy tháng đi tìm tàu chạy đi Mỹ
trong nhiều cảng và cuối cùng mới tìm thấy một chiếc ở Xanh Malô nhổ
neo đi Máctinic. Anh lên tàu đó, với hy vọng từ đó dễ dàng tìm ra đường
đến Tân Oóclêăng. Chiếc tàu Xanh Malô ấy dọc đường bị bọn cướp biển
Tây Ban Nha chặn lại và đưa đến một trong những hòn đảo của chúng và
nhờ có khôn khéo, anh mới trốn thoát được rồi sau nhiều cuộc chạy vạy đây
đó, anh mới có dịp tìm gặp được chiếc tàu nhỏ vừa cập bến và sung sướng
gặp lại tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.