MANON LESCAUT - Trang 41

thiếu lễ độ đối với tôi, và đương nhiên chúng nói là chúng hành động theo
lệnh của cha tôi, và ông anh cả của tôi đang chờ tôi ở dưới nhà, trong một
cỗ xe ngựa. Tôi hoang mang đến nỗi tôi để chúng dẫn đi mà chẳng có
chống cự và cũng chẳng nói năng gì. Quả nhiên, ông anh tôi đang chờ tôi
thật. Người ta cho tôi lên xe, ngồi gần anh tôi và bác xà ích, theo lệnh anh
tôi, phóng nước đại về Xanh Đơni. Anh tôi âu yếm hôn tôi nhưng không
nói gì, nhờ vậy tôi tha hồ có thì giờ cần thiết để suy ngẫm đến nỗi bất hạnh
của tôi.

Trước tiên, tôi thấy trong đó có bao nhiêu điều mờ ám mà bất cứ điều

phỏng đoán nào cũng không rọi cho tôi chút ánh sáng. Tôi đã bị phản bội
một cách tàn nhẫn. Nhưng mà kẻ nào đã phản tôi? Tôi nghĩ ngay đến
Tibecgiơ. Tôi nhủ thầm: “Thằng phản bội! Mày sẽ hết đời nếu những điều
nghi ngờ của tao là đúng”. Tuy vậy, tôi ngẫm ra rằng Tibecgiơ không biết
chỗ ở của tôi và do đó, người ta không thể qua anh mà lần ra địa chỉ của tôi
được. Buộc tội Manông là điều mà trái tim tôi không cho phép. Nỗi đau
buồn kỳ lạ của nàng, những giọt lệ, cái hôn âu yếm của nàng trước khi bỏ
vào phòng là một điều bí ẩn đối với tôi; nhưng tôi lại nghiêng về cách giải
thích cho rằng đó là do nàng dự cảm được tai họa chung của chúng tôi và
trong quãng thời gian tôi tuyệt vọng vì cái sự biến đã tách lìa tôi với nàng,
tôi lại ngây thơ tưởng rằng nàng còn đáng thương hơn tôi. Kết quả của sự
suy ngẫm như vậy làm cho tôi tin chắc rằng tôi đã bị một ai đó quen biết
tôi, nhận ra trên đường phố Paris và đã bảo lại với cha tôi. Ý nghĩ đó an ủi
tôi. Tôi tính chỉ còn phải chịu đựng những lời trách mắng hoặc một vài sự
đối xử thô bạo của cha tôi nữa thôi. Tôi quyết tâm sẽ kiên trì chịu đựng và
sẽ hứa làm mọi thứ mà người ta yêu cầu ở tôi để tạo cho tôi cơ hội nhanh
chóng trở về Paris đem lại cho Manông thân yêu của tôi cuộc sống và niềm
vui.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đến Xanh Đơni. Ngạc nhiên vì sự im lặng

của tôi, anh tôi tưởng đó là do tôi sợ. Anh ấy cố an ủi tôi bằng cách đảm
bảo với tôi rằng chẳng có gì phải ngại sự nghiêm khắc của cha tôi, miễn là
tôi sẵn sàng trở về với bổn phận của mình và tỏ ra xứng đáng với sự thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.