MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 164

Phó Tham mưu trưởng Không quân Vương Phi nói: “Đồng chí

Lập Quả không phải cấp trên của tôi về hành chính, nhưng là cấp
trên của tôi về chính trị. Nhận ra một lãnh tụ không dễ dàng. Đồng
chí Lập Quả có điều kiện của một lãnh tụ, nay nhận ra rồi phải theo
suốt đời, dù bão táp mưa sa cũng không lùi bước”.

Phó Chủ nhiệm Văn phòng Không quân Chu Vũ Trì nhấn mạnh:

“Báo cáo của đồng chí Lập Quả là cái mốc thứ 4 của chủ nghĩa
Mác-Lenin (ba mốc trước là Mác-Lê-Mao). Đồng chi Lập Quả là
toàn tài, soái tài, siêu tài, là người kế tục thế hệ ba”.

Hai ngày sau, băng ghi âm báo cáo trên đến nay Lâm Bưu. Nghe

xong, Lâm vui quá, hết lời khen ngợi: “Tư tưởng giống ta, ngôn
ngữ giống ta, giọng nói cũng giống ta!” Có người báo cáo Mao
Trạch Đông về tình hình Không quân tâng bốc Lập Quả, kèm theo
bản báo cáo trên. Mao cho gọi Giang Thanh, Khang Sinh, Trương
Xuân Kiều đến thư phòng, cho đọc những tài liệu trên, rồi nói:
“Các vị thấy cả rồi chứ? Người ta đã bắt đầu tâng bốc rồi, tôi còn
chưa chết kia mà. Đồng chí Lâm Bưu sức khoẻ kém, có phần vội
vã chuẩn bị người kế tục mình. Một đứa trẻ ngoài 20 tuổi được
tâng bốc lên thành siêu thiên tài, chẳng phải nó là lãnh tụ tự nhiên
của Đảng ta hay sao?”

Bí quyết chung của Lâm Bưu đối với Mao là “ra sức ủng hộ,

tuyệt đối phục tùng”. Thật ra Mao không nắm được bằng chứng
Lâm Bưu chống Mao. Sau nhiều ngày suy nghĩ, Mao quyết định
gài một cái bẫy mở ra cửa đột phá làm suy yếu tập đoàn Lâm Bưu.

Ngày 8-3-1970, Uông Đông Hưng truyền đạt với Bộ Chính trị ý

kiến của Mao về họp Quốc hội bầu lãnh đạo nhà nước, sửa đổi hiến
pháp, có 3 ý then chốt: Mao dứt khoát không làm Chủ tịch nước;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.