MARRY NHIỀU PHÉP LẠ - Trang 92

Maicơn nói:

- Hầy! Đâu có! Vòng quanh thế giới phải đi bằng tàu thuỷ hay máy

bay. Cháu biết rồi. Đi bằng cái hộp này thế nào được!

- Ờ, thực thế… thực không nào! – Cô Mêry nói với vẻ mặt hay hay

của người “biết hơn cậu đấy” – Các cháu hãy nhìn xem nhé!

Cô cầm cái địa bàn, quay về phía lối vào công viên và hô một tiếng:

“Bắc!”

Các chữ trên đĩa chạy loang loáng quanh cái mũi tên như nhảy múa

đến chóng cả mặt. Bỗng nhiên, trời trở lạnh đáng sợ, gío thổi giá buốt
đến nỗi Giên và Maicơn phải nhắm nghiền mắt lại. Khi các em mở
mắt ra thì cả khu công viên đã biến đi đâu mất, chẳng còn cái cây nào,
cái ghế sơn xanh, con đường trải nhựa cũng chẳng thấy đâu nữa. Thay
vào đó, các em thấy quanh mình là nhưng tảng băng lớn màu xanh lơ
và dưới chân là lớp tuyết dày đặc, đông cứng…

Giên kinh ngạc và lạnh run rẩy cả người, chạy tới lấy cái nệm xe

nôi đắp cho hai em bé sinh đôi. Em kêu lên:

- Ối! Ối! Làm sao lại thế này?

Cô Mêry nhìn Maicơn như có ý nhắc em điều gì. Nhưng cô chưa

kịp trả lời thì ngay lúc đó, từ trong cái hang ở một tảng băng, một
người Etkimô chui ra, khuôn mặt tròn, da màu nâu, đầu đội mũ lông
màu trắng mình mặc một chiếc áo khoác dài bằng lông thú cũng màu
trắng. Ông ta cất tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.