MARTIN EDEN - Trang 170

"Ta không thể nào hiểu được," gã lẩm bẩm. "Hay có thể chính những

ông chủ bút không thể nào hiểu được. Trong đó không có gì sai trái cả.
Tháng nào họ cũng cho in những tác phẩm tồi hơn nhiều. Tất cả những cái
họ cho in đều tồi hơn - hầu như tất cả... "

Ăn sáng xong, gã cho máy chữ vào trong hộp, mang xuống khu

Oakland. Gã nói với người thư ký cửa hàng: "Tôi còn nợ một tháng tiền
thuê máy, nhưng ông nói hộ với ông quản lý, tôi sắp đi làm và trong khoảng
một tháng gì đó, tôi sẽ thanh toán hết."

Gã qua phà sang bên San Francisco, tìm đường tới Sở tìm việc. Gã nói

với người nhân viên: "Bất cứ việc gì cũng được, trừ đi buôn." Gã đương nói
thì bị ngắt quãng bởi một gã mới tới, ăn mặc hơi cầu kỳ, giống như một vài
anh thợ bản năng thích diện. Người nhân viên lắc đầu chán nản.

"Không xoay được hử?" Gã kia nói. "Hôm nay thế nào tớ cũng phải

tìm được người."

Gã quay lại và nhìn vào mặt Martin. Martin cũng nhìn lại; trông thấy

bộ mặt xị ra, tái mét, đỏm dáng và yếu ớt gã biết ngay thằng cha đã thức
trắng đêm trác táng.

"Tìm việc hử?" Gã hỏi. "Cậu biết làm gì?"

"Mọi công việc nặng nhọc, đi biển, đánh máy chữ nhưng không biết

tốc ký, cưỡi ngựa được. Làm gì cũng được, được hết."

Gã kia gật đầu.

"Nghe cũng được đấy. Tên tớ là Dawson, Joe Dawson. Tớ đang cần

một người thợ giặt."

"Việc ấy tớ không kham được," gã chợt thấy mình mỉm cười hóm hỉnh

khi nghĩ tới phải là những bộ đồ trắng mịn mượt của đàn bà. Nhưng gã thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.