MARTIN EDEN - Trang 339

về. "Tớ phải xuống đó sống ở cái khí hậu ấy liền hai năm."

"Cậu không sợ liều về sống với khí hậu ở đây à?"

"Sợ?"

Brissenden không có ý gì nhấn mạnh đặc biệt vào việc nhắc lại từ

Martin dùng; nhưng Martin thấy ngay trên nét mặt khắc khổ của anh ta hiện
lên vẻ như muốn nói không có cái gì đáng sợ cả. Cặp mắt anh ta nheo lại
cho đến khi trông như mắt chim đại bàng, và Martin gần như nín thở khi gã
nhận thấy cái mũi đại bàng với hai lỗ mũi nở to ra, thách thức, quả quyết,
ngang tàng. Đẹp thật, gã nghĩ thầm và máu gã rạo rực. Gã ngâm to:

Mặc cho búa số mệnh nện phũ phàng

Đầu ta chảy máu, nhưng không bao giờ cúi 4

"Cậu thích Henley," Brissenden nói, thái độ của anh ta bỗng đổi ra dịu

dàng, ôn hòa. "Tất nhiên, mình không thể đợi cái gì khác ở cậu được. Ôi
Henley! Một tâm hồn dũng cảm. Anh ta nổi bật lên giữa bọn thợ ghép vần
hiện tại - bọn thợ ghép vần của các tạp chí, chẳng khác gì một võ sĩ đấu bò
tót nổi bật lên giữa đám hoạn quan."

"Cậu không ưa các tạp chí?" Martin thấp giọng, trách.

"Thế cậu ưa à?" Brissenden vặn lại, gay gắt, làm Martin giật mình.

"Tớ... tớ viết, hay nói đúng hơn tớ đang thử viết cho các tạp chí."

Martin ngập ngừng.

"Thế là hơn," Brissenden đã dịu đi, trả lời "Cậu thử viết nhưng cậu

không thành công. Tớ kính trọng và khâm phục sự thất bại của cậu. Tớ biết
là cậu viết cái gì. Chỉ cần liếc mắt qua cũng biết rồi; có một cái chất làm
cho nó không lọt được vào cửa các tạp chí. Đó chính là cái dũng khí, mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.