MARTIN EDEN - Trang 341

chàng ăn thịt rắn nổi tiếng trong vùng.

"Chắc chắn là tớ có thể ăn sống, nuốt tươi được cậu," Martin nói, và

cũng đưa cặp mắt xấc xược nhìn từ đầu đến chân cái thân hình bị bệnh tật
tàn phá của Brissenden.

"Chỉ có điều là tớ không đáng để cậu ăn thôi."

"Trái lại," Martin gật gù. "Chỉ vì chưa đúng lúc đấy thôi," gã phá lên

cười, thân mật, thẳng thắn. "Nói thật, cậu đã coi tớ như một thằng xuẩn
ngốc, Brissenden ạ. Tớ đói và cậu biết là tớ đói, thì đó cũng chỉ là một hiện
tượng bình thường, có gì là nhục nhã đâu. Cậu thấy không, tớ coi thường
tất cả những lề thói đạo đức nhỏ nhặt của người đời, ấy thế mà cậu mới nói
có một từ rất đúng, rất thật, tớ đã lập tức thấy rõ mình là kẻ nô lệ của chính
những lề thói đạo đức nhỏ nhặt ấy."

"Cậu nghĩ cậu bị sỉ nhục đấy à?"

"Lúc nãy, tớ có thấy như thế thật. Những định kiến của thời còn ít tuổi,

cậu biết đấy. Tớ học được những điều đó hồi còn ít tuổi. Giờ đây đôi khi
vẫn còn rơi rớt chút ít. Một thứ bảo tàng trong phòng kín của mình."

"Thế bây giờ cậu đã cất kỹ chúng đi rồi chứ?"

"Chắc chắc là kỹ rồi!"

"Chắc chứ?"

"Chắc!"

"Nếu vậy thì chúng ta hãy đi chén một chút gì đi!"

"Ừ, tớ theo cậu," Martin trả lời, gã định dùng số tiền lẻ còn lại ở hai đô

la sẽ trả tiền whiskey và soda, nhưng Brissenden nhất định bắt người hầu
bàn phải để lại số tiền đó trên bàn. Martin đành nhăn mặt cầm lấy đút vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.