MARUXIA ĐI HỌC - Trang 80

phố. Con đường nhỏ sau đó cũng dần mất hút. Nhưng Maruxia vẫn
gan lỳ tiến về phía trước. Các bạn gái im lặng bước theo bé.

Verotrka đi sau cùng, suốt thời gian toàn nhìn quanh.

– Maruxia! - cuối cùng thì cô cũng kêu Maruxia bằng giọng run

run. – Maruxia à.

Maruxia không trả lời. Bé bước về phía trước một cách dứt khoát.
– Maruxia ơi – Verotrka van nài – chúng mình quay trở lại đi - Ở

đây im ắng quá…Maruxia, Maruxia à. Hình như ai đó nấp trong
những bụi cây và đang nhìn chúng ta kìa…chao ôi!

Một khối tuyết trên cành cây bỗng đổ sập xuống, nặng nề rơi bịch

xuống đất. Một con chim nào đó bay vút qua những thân cây, biến
mất vào rừng rậm.

– Cậu nhìn kìa! – Verotrka hét lên
– Thì sao, cái gì thế? Cậu làm sao thế, ngốc ạ, cậu sợ à? –

Maruxia nói.

– Đấy chỉ là con chim nó bay qua thôi. Con chim! Cậu hiểu

không? Cảm giác như là chim gõ kiến. Nó không bay về phương
nam. Nó ăn sâu bọ, côn trùng. Thật buồn cười là cậu sợ cả con
chim. Chúng mình không còn bé bỏng nữa - phải không Galia.

– Đúng vậy! – Galia đồng tình. Và ngay lập tức chêm vào –

nhưng đằng nào thì chúng ta cũng nên về nhà. Tớ cũng muốn quay
về thành phố rồi. Vera nói đúng đấy - nơi đây im ắng quá. ..

Maruxia lắc đầu:

– Thôi được, các cậu đúng là các cô gái bướng bỉnh, được, đi

nào.

Các cô gái quay ngược trở lại. Bỗng nhiên có con sóc với cái

đuôi bông lao qua thẳng trước mặt các cô gái từ cành thông xuống
cây thông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.