MẮT BÃO - Trang 211

phòng tắm, mở vòi sen nước nóng, rồi nước lạnh. Da anh săn cứng lại. Khi
anh quấn khăn bước ra ngoài, cô gái lông mày rậm đã nằm trên lớp vải nệm
trắng tinh, không một mảnh vải trên người. Vĩnh nhìn chăm chú khuôn
ngực căng mọng nổi đầy những mạch máu li ti xanh xao. Nhưng với anh
giờ đây, thế là đủ.
Khoảng hơn sáu giờ sáng thì mưa tạnh. Cô gái ngủ vùi. Gương mặt giãn ra,
tấm mặt nạ mệt mỏi, trải đời, hay dấu ấn của một đời sống mất phương
hướng đều trôi mất. Cô ta ở đâu mà trôi dạt về khách sạn này? Cô ta sẽ trở
thành loại người nào trong vài năm sắp tới? Vĩnh tự hỏi, không thể tìm ra
câu trả lời. Họ chỉ là những kẻ lạc lõng, đâm sầm vào nhau thoáng chốc.
Một chút thương cảm lẫn coi rẻ thoáng qua. Cảm giác khao khát bỏ trốn,
biến đi khỏi thực tại đối diện một lần nữa ập đến. Mặc quần áo rất nhanh,
Vĩnh mở ví, bỏ lại tờ giấy bạc lớn cạnh cái đèn ngủ. Nhẹ nhàng mở cửa
bước xuống tầng trệt, anh thanh toán tiền phòng, lấy lại passport và xách
valise ra xe.
Cảm giác trống trải lúc này mới hiện ra. Xuyên qua cô gái không biết tên
vừa cùng qua đêm, chưa bao giờ Vĩnh nhìn sự lạc lối của mình rõ ràng đến
thế. Anh có tất cả: Gia đình, học vấn, tương lai sáng rõ. Nhưng đồng thời,
anh biết, mình chẳng có gì cả. Tựa một cái bình thủy tinh chế tác công phu,
hấp thụ và phát ra ánh sáng lóng lánh, nhưng thực chất bên trong nó chẳng
có gì. Bất kể lúc nào cũng có thể bị đập vỡ. Vĩnh lặng lẽ khóc. Gần vào
thành phố, anh hạ kính xe, để gió chùi khô hai hốc mắt. Sau đó anh tấp xe
vào một cửa hiệu nhỏ, mua một chai nước. Uống cạn chai nước, anh mở
điện thoại, gọi cho Nhã Thư. "9 giờ em có thể gặp anh. Quán cà phê cạnh
trường đại học của em!". Cô hẹn ngắn gọn, cắt máy tức khắc. Cô ấy không
vui, không ngạc nhiên, cũng không trách móc gì khi nhận ra mình. Bất
giác, Vĩnh hiểu ra, cô đã tẩy xóa, đẩy anh ra khỏi trí nhớ.
- Em vẫn bình thường. Không có hoảng loạn như lần chia tay trước, Vĩnh
ạ!
Ngồi trước mặt anh, Nhã Thư nói bình thản. Bình thản nhưng xa cách. Hệt
như giữa họ, chưa từng chia sẻ một điểm chung nào. Thái độ của cô khiến
Vĩnh không khỏi khâm phục, và cả sợ hãi thoáng qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.