MẮT BÃO - Trang 216

ổn ở đây. Nhưng, nếu đặt quá nhiều câu hỏi trước người lớn tuổi, xem ra
anh không phải phép cho lắm. Cứ đến đó rồi xem sao, anh tự nhủ.

Hải tắm, thay quần áo thật nhanh. Để dằn xuống cơn đói, anh uống một cốc
nước nguội khá lớn. Khi dắt xe ra khỏi căn phòng trọ, đầu óc anh hoàn toàn
tỉnh táo. Anh biết, chắc chắn đang hoặc sắp xảy ra một điều gì đó khác
thường.

Hải đến chính xác giờ hẹn. Ba Vĩnh đích thân mở cửa. Trái với dự đoán của
anh, ông xuất hiện không phải với bộ đồ ở nhà, mà trong một bộ quần áo
nghiêm chỉnh, như thể sắp bước vào một cuộc thương thảo quan trọng.
Nhắc Hải cất xe máy vào khuất sâu trong garage, sau đó, ông Quang dẫn
anh lên thẳng phòng làm việc của ông, trên tầng ba, ở mặt trước của ngôi
nhà lớn.

Hải ngồi đối diện ba Vĩnh. Một mẫu người thành đạt không lẫn vào đâu
được, luôn tin tưởng vào mọi quyết định sắc bén. Một người từng trải,
nhưng biết cách cất giấu những điều bất như ý, chỉ phơi bày thái độ kiêu
hãnh và vẻ tinh thông hơn người. Trên mặt bàn salon, hai ly cà phê bốc
khói hình như đã được chị giúp việc chuẩn bị sẵn. Cơn đói lại ập đến. Hải
cố gắng kiềm chế, không để bụng sôi réo. Trong chiếc ghế nệm màu vàng
nâu, người đàn ông cao lớn oai vệ đang quan sát anh bằng con mắt bình
thản. Bất chợt, ông nói:
- Hình như cháu đói bụng?
- Dạ đúng vậy. Sáng sớm nay, cháu đi công tác về và ngủ luôn. Bác gọi khi
cháu đang ngủ. Vậy nên cháu chưa kịp ăn sáng! - Hải thành thật.

Ông Quang bước ra khỏi phòng, gọi chị Năm giúp việc. Ba phút sau, trước
mặt Hải là ổ bánh mì nóng, miếng pa-tê và quả trứng chiên. Ông Quang
đưa tay mời. Hải cười, ăn thiệt tình. Ba Vĩnh vẫn quan sât anh khi ăn, và
theo đuổi một ý nghĩ bí mật nào đó. Thỉnh thoảng, ông hỏi anh về công
việc anh đang làm ở resort. Hải trả lời khá cặn kẽ. Nhưng, giữa các câu hỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.