MẮT BIẾC - Trang 156

làm con khỉ trèo cây, hí hửng leo lên cây trâm năm nào hái cho nó từng chùm trái
tím thẫm. Có phải tôi đang bơi ngược dòng thời gian để tìm lại những rung động
đầu đời trong suốt như pha lê của gần hai mươi năm về trước, để đôi lúc ngẩn ngơ
nhìn Trà Long, lòng bồi hồi mộng mị : "Hà Lan, có phải em đã về ?".

Chương 66

Từ khi phát hiện tâm trạng bất thường của mình, tôi không ra phố huyện đón Trà
Long nữa . Nó tự về, với bạn bè, như trước đây vẫn thế. Chỉ những lần ra thành
phố thăm Hà Lan, tôi mới đưa nó đi .
Trà Long bây giờ đã lớn. Nó biết nhiều chuyện. Một hôm, đột nhiên nó bảo tôi:

- Cháu biết ba cháu là ai rồi! Ba cháu không chết!

Tôi giật mình:

- Ai bảo cháu vậy ?

Trà Long vẫn điềm tĩnh:

- Bà ngoại bảo .

Tôi ngồi im, không nói gì.

Trà Long lại nói:

- Cháu không ghét ba cháu . Nhưng cháu không tôn trọng ông ấy .

Tôi hỏi, sau một thoáng ngập ngừng:

- Cháu đã gặp ba cháu chưa ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.