MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 96

Qua rồi mùa ân ái

Đàn sếu đã sang sông...


Nhật Yên lại buông tiếng thở dài. Anh chợt nhớ tới nhận xét của Jane: Anh
có gì buồn mà sao em nghe anh thở dài hoài...
Không muốn người vợ chưa
cưới nghi ngờ và dò hỏi lôi thôi nên anh phải chống chế bằng cách nói là
mình đang suy nghĩ để viết một cuốn truyện mới. Tin vào lời của anh Jane
không vặn hỏi thêm. Điều đó khiến cho anh thêm xấu hổ song anh không
có cách nào hơn là tiếp tục để cho tâm hồn của mình tưởng nhớ, si mê và
yêu thương đôi mắt buồn của cô gái trong tranh.

Chưa kịp bấm chuông Nhật Yên nghe tiếng bước chân rồi cánh cửa mở và
Jane hiện ra. Chàng trai Việt sửng sốt vì hình ảnh hiện ra trước mắt mình.
Làn tóc blonde hơi cố tình rối buông thả trên bờ vai thon mềm. Đôi mắt
màu lục thủy, hàng mi cong dài, chiếc mũi cao thẳng chạy xuống cái miệng
xinh được điểm tô bởi môi son bóng mượt. Điều khiến cho Nhật Yên kinh
ngạc là chiếc áo dài màu trắng đơn sơ với tà áo thả buông xuống chiếc quần
lụa trắng và đôi giày cao gót cũng màu trắng. Nụ cười. Nhật Yên cảm thấy
nụ cười của vị hôn thê phảng phất chút gì của cô gái trong tranh.

Hi anh...

Nhật Yên cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.