MẮT KẼM GAI - Trang 165

nơi hướng nam của căn cứ Bảy Hạp thành cơn bảo lửa đốt cháy cuộc đột
kích của địch. Chúng nghĩ rằng lính trong đồn sẽ không phòng bị vì đã
đánh chúng xiểng niểng ngày hôm kia cho nên tối hôm nay âm thầm quay
trở lại định mở cuộc đột kích bất thần. Mưu tính của chúng bị thất bại vì
nhờ Khôi không ngủ được. Nếu đêm nay anh ngủ với vợ chưa cưới thời
ngôi đồn sẽ bị địch đánh úp và kết quả chắc thê thảm vô cùng.
- Thùy Dung đây Đan Khôi...
- Thùy Dung nghe Đan Khôi...
- Địch chuồn rồi... Thùy Dung ngủ ngon nha...
- Dạ... Em yêu anh...
Sáng sớm lính ra thu dọn chiến trường. Địch tháo chạy bỏ lại mười xác với
nhiều vũ khí và đạn dược. Lính trong đồn vui mừng với các chiến lợi phẩm
vì họ sẽ dùng nó khi cần thiết.
Nghe Khôi kể chuyện mình không ngủ được nên thức dậy cùng Tuyên pha
cà phê uống rồi Tuyên phát giác ra sự xuất hiện của địch lính trong đồn hít
hà. Nếu không nhờ cái may mắn này địch có thể đánh úp đồn dễ dàng.
Chờ cho mọi người giải tán xong Khôi kéo thượng sĩ Bang ra chỗ vắng
đứng nói chuyện thật lâu. Thùy Dung không biết họ nói chuyện gì chỉ thấy
ông thượng sĩ gục gặt đầu nói với giọng gằn gằn và giận dữ.
- Ông thầy để tui lo chuyện này cho... Tôi sẽ vặn cổ cái thằng ăn cơm quốc
gia thờ ma cộng sản này...
Nói xong ông thượng sĩ bỏ đi về hướng khu gia binh.
- Em đãi anh cà phê hủ tiếu chịu không?
Thùy Dung cười hỏi vị hôn phu. Gật đầu Khôi cười đùa.
- Ăn xong rồi mình về nhà em ủng hộ anh một chút nha...
- Không... Tối ngày cứ lo ba cái đó rồi anh xụm bà chè cho mà coi...
Đi sau lưng Thùy Dung ra cổng Khôi cười thốt.
- Anh mong tới ngày mình về Sài Gòn...
- Em cũng vậy... Em nhớ con... Thùy Trâm chắc mừng lắm khi gặp ba Khôi
của nó...
- Chừng nào mình làm đám cưới ở đây?
- Thứ hai tuần sau... Anh chuẩn bị chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.