MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 208

“Không! Xem túi thơm rồi, nó cất vào trong lồng bánh, từ sau đó

không hề mở lồng bánh ra.”

“Lúc đưa túi thơm cho bà mẹ mù lòa thì sao?”
“Nó không đưa ngay, mà là, nó dắt bà ta vào trong nhà rồi mới đưa.

Nhà ấy có cửa sổ phía sau, sát mặt đường đông người qua lại, nên em
không tiện chạy đến nhòm ngó. Chỉ riêng lúc ấy thì em không nhìn thấy
gì.”

“Thế thì bị đánh tráo vào lúc ấy. Chú có nhìn thấy kẻ bắt cóc cháu

Đống Nhi không?”

“Thằng Bác Ca đưa túi cho mẹ nó rồi, mẹ nó lại ra trông hàng nước.

Em đứng chéo bên kia đường để theo dõi, nào ngờ lại bị một kẻ ăn mày nằn
nì xin tiền, sau đó em lại nhìn sang hàng nước thì không thấy bà mù ngồi
đó, em bèn chạy ra sau nhà ấy thì lại thấy bà mù đi trở ra, trông có vẻ ngán
ngẩm; em cho rằng có chuyện không ổn. Em tiếp tục mai phục gần đó. Rồi
thằng Bác Ca trở về, trời đã tối, em bèn vòng ra cửa sổ đằng sau nghe trộm
mới biết là hàng bị đánh tráo. Mẹ Bác Ca nghi ngờ nó, nhưng có vẻ không
phải nó làm.”

“Chú đã tin chắc ông già không đánh tráo, thì chỉ có thể là thằng Bác

Ca.”

“Chưa thể khẳng định, anh ạ! Em đoán rằng những kẻ bắt cóc chị và

cháu Đống Nhi sẽ còn đến đây, nên em phải tiếp tục ẩn mình.”

“Người trên thuyền, thế nào rồi? Chú đã…”
“Chuyện đó anh khỏi cần bận tâm. Phải chờ vài hôm nữa. Anh giúp

em việc này: ngày mai đến nha môn huyện xin phép cho em nghỉ ốm. Bây
giờ em phải đi. Anh đừng quá lo buồn, có tin tức gì em sẽ báo ngay với
anh.”

Nói rồi Khang Du đứng dậy đi qua gian bếp, khẽ mở cửa, ra ngoài.

• • •

Triệu Mặc Nhi đến trước cửa hiệu đồ cổ của Khang Tiềm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.