MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 215

Triệu Mặc Nhi im lặng, hồi lâu sau mới thận trọng nói: “Cũng chẳng

nên trách ông ta. Cậu là người trung gian đụng đến nó, thì dễ bị nghi ngờ.”

“Cậu, cũng nghi cho tôi à?”
“Tôi… tạm thời chưa thể kết luận.”
Cả hai cùng im lặng.
Lát sau Triệu Mặc Nhi nhi mới nói: “Tôi muốn hỏi cậu một điều, cậu

đừng giận… tôi phải làm rõ sự việc rồi mới có thể tìm lại các thứ bị đánh
tráo.”

“Cứ hỏi đi.”
“Sau khi nhận cái túi, trên đường về cậu đã dừng lại ở đây phải

không?”

“Ai nói cho cậu biết?” Bác Ca kinh ngạc.
“Điều này… tạm thời không tiện nói ra.”
“Tôi có dừng lại ở đây, nhưng chẳng liên quan gì đến cái túi thơm cả,

tôi chỉ mua một gói hạt phỉ rồi cho một người.”

“Là cô gái đứng bên kia phải không?”
Bác Ca hơi hoảng, nhìn Triệu Mặc Nhi rồi nhìn sang phía đối diện.

Lúc này người khách thuê con lừa đã cưỡi lừa đi, Tiểu Cửu đứng đó nhìn
sang bên này. Bác Ca sợ cô ta biết bèn ngoảnh mặt đi, sau đó gật đầu.

“Cô ấy… rất tốt!” Triệu Mặc Nhi nghĩ một lát mới buông ra câu này.
Đôi mắt Bác Ca thoáng hiện nét vui như lúc nãy, nhưng rồi sắc mặt lại

nặng nề: “Tôi cho cô ấy gói hạt phỉ, và không hề đụng đến cái túi thơm.”

Ánh mắt Bác Ca bình tĩnh thậm chí hơi bực tức, Triệu Mặc Nhi thầm

nghĩ, ít ra chi tiết này Bác Ca cũng không nói dối. Anh ta tức vì mình trong
sáng mà bị nghi oan, và cũng vì muốn bảo vệ Tiểu Cửu không muốn cô bé
bị cuốn vào chuyện này.

Triệu Mặc Nhi gật đầu: “Tôi tin cậu!”
Bác Ca bỗng nghiêm túc nói: “Tôi muốn xin cậu một điều.”
“Nói đi?”
“Cậu đừng kể chuyện này với mẹ tôi.”
“Được! Cậu yên tâm, tôi hứa. À, tôi muốn hỏi cậu…”
“Về chuyện gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.