MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 216

“Gói hạt phỉ ấy, cậu mua ở đâu?”
“Mua của Lưu Tiểu Chẩu bán quả khô. Lúc đi đến đây thì tôi gặp nó.

Tiền, là tiền tôi dành dụm được, mỗi khi gặp khách rủng rỉnh thì tôi bán
mỗi cái bánh đắt lên hai đồng, tích cóp dần dần.”

Triệu Mặc Nhi nghe, cảm thấy bùi ngùi. Gia đình Bác Ca vốn rất ổn,

lẽ ra nó cũng được sống ung dung. Còn cậu, khi chào đời thì cha cậu vì
bênh vực Tô Thức nên bị triều đình liệt vào hạng “gian đảng” cách chức,
đày đi làm tận Lĩnh Nam

[111]

, mẹ cậu đi theo, rồi hai ông bà lần lượt ốm

đau mất ở đó. Cậu và Biện Nhi được cha nuôi kín đáo nuôi dưỡng ở kinh
thành nên mới không đến nổi chết yểu. Ngày nay cậu đi theo anh Triệu Bất
Vưu, tình cảm còn hơn cả anh em ruột, khỏi cần lo áo cơm, nhưng Bác Ca
thì phải tích cóp từng đồng, suốt ngày chạy vạy kiếm sống, dẫu gom được
chút tiền cũng không tiêu cho mình, mà mua quà cho cô gái anh ta mến
mộ…

Triệu Mặc Nhi im lặng rất lâu không nói gì. Rồi cậu nhớ đến việc

chính, bèn hỏi Bác Ca: “Hôm nay cậu có gặp Tôn Viên em cậu không?”

“Không.”
“Nó thường hay đi đâu?”
“Nó hay đi theo bác Cừu chuyên buôn hương liệu, nhà ở đầu phố này,

phía bắc, ngoặt sang phía đông, nhà thứ ba. Nhưng lúc nãy tôi đi qua thì
bác Cừu cằn nhằn, trách rằng hai hôm nay không thấy mặt nó đâu.”

“Ngoài ra, nó có thể đi đâu?”
“Nó hay tụ tập với mấy thằng bạn nhưng tôi không quen lắm. Hôm nọ

tôi gặp một trong số đó, nói rằng gần đây Tôn Viên phải lòng một đứa kĩ nữ
ở lầu Xuân Viện ngõ Điềm Thủy 2, tên là Ngô Trùng Trùng gì đó. Đi chơi
lầu xanh thì rất tốn tiền, Tôn Viên làm gì có tiền, cho nên có lẽ thằng bạn
nó nói bừa đấy thôi!”

“Tôi sẽ hỏi xem sao.”

• • •

Triệu Mặc Nhi vào cửa hiệu họ Lương thuê một con lừa, cưỡi về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.