MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 232

trường Thái y bị xóa sổ thì anh ta chỉ đi bán thuốc rong ngoài phố, mọi
người gọi anh ta là Bành Châm Nhi.

“Tôi đã từng gặp cả ba người này, thì ra họ là hàng xóm của bác. Các

vị có thân với họ không?”

“Họ mới chuyển đến đây hơn một năm, không mấy hợp nhau, quan hệ

chỉ hờ hờ thôi.”

Triệu Mặc Nhi tiếp tục xem xét gian bếp, không phát hiện ra điều gì

lạ, bèn cáo từ Khang Tiềm. Ông ta có vẻ không vui vì thấy cậu không có
được thu hoạch gì.

Triệu Mặc Nhi hơi khó chịu, gượng cười an ủi Khang Tiềm: “Bọn bắt

cóc chưa có được thứ chúng muốn thì chúng chưa làm gì vợ con bác đâu!
Tôi nhất định sẽ gắng hết sức.”

Cậu lại nói hai chữ “nhất định”.
Khang Tiềm vẫn lầm lì, gượng gật đầu.
Triệu Mặc Nhi vội chào ông ta và quay người đi, suýt nữa va phải một

người béo đậm, râu ria lởm chởm - Bành Chủy Nhi!

• • •

Thực ra Bành Chủy Nhi đã nhìn thấy Triệu Mặc Nhi từ xa.
Quán trà nơi ông ta hành nghề Thuyết thư xế cửa sạp Tụng thư của

anh em Triệu Bất Vưu, ông ta hay nhìn thấy cậu nhưng ít khi nói chuyện.
Bành Chủy Nhi tính tình hài hước, thích trêu những anh chàng “nghiêm
chỉnh”.

Bành Chủy Nhi thấy hai người đang nói chuyện, bèn vội bước đến

nghe ngóng, nhưng họ đã chia tay nhau. Suýt nữa Triệu Mặc Nhi va phải,
ông ta đưa tay ra đỡ, rồi giơ một con cá chép lên sát người cậu, đung đưa,
cười nhăn nhở: “Xin lỗi Triệu đệ nhé! Cậu đến mua đồ cổ à? Thảo nào hai
hôm nay không thấy anh em cậu mở hàng Tụng thư, tôi cứ ngỡ là cậu đi
hỏi vợ!”

Triệu Mặc Nhi chỉ gật đầu mỉm cười “chào anh hai Bành” rồi bước đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.