MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 338

bị dòng nước đẩy xuống phía hạ lưu, cái chết đã đến ngay trước mắt. Cậu
vội ngậm chặt chùm chìa khóa rồi ra sức bơi về phía bờ sông. May sao có
một cây to bị nước cuốn đến, Bác Ca vội ôm lấy nó rồi gắng bơi vào bờ,
thoát chết.

Lên bờ, Bác Ca tay nắm chùm chìa khóa, nhìn dòng sông tối đen, đau

đớn khóc lóc.

Rồi cũng đành phải trở về nhà. May sao cửa sổ vẫn mở, Bác Ca lặng

lẽ trèo qua mà vào, thay quần áo ướt sũng nước mưa rồi chui vào chăn -
không bị mẹ kế phát hiện ra.

Năm ấy Bác Ca lên 7 tuổi.

• • •

Bành Chủy Nhi nghĩ ngợi cả đêm, rồi cũng nghĩ ra cách giải quyết.
Khang Tiềm đã chết, thì mình có thể danh chính ngôn thuận mà lấy

Xuân Tích, nhưng cha mẹ Xuân Tích vẫn còn, năm xưa họ cười nhạo mình
thì lần này chưa chắc họ đã đồng ý. Cho nên, để cầu sự ổn thỏa, thì vẫn cứ
nên đem mẹ con Xuân Tích đi một nơi thật xa, nhưng phải có chút tiền mới
xong.

Vào lúc nguy cấp này, tiền đâu ra? Vì Xuân Tích, lần này dù phải giết

người, Bành Chủy Nhi cũng dám làm.

Cái túi thơm của anh em nhà họ Vũ vẫn nằm trong tay Bành Chủy

Nhi, viên ngọc và hai cái tai người đương nhiên là rất khác thường, tống
tiền bọn họ, chắc không khó gì. Bành Chủy Nhi nhớ đến điển cố “minh tu
sạn đạo, ám độ Trần Thương

[133]

”. Lỗ Bảng Từ thường đánh cắp rượu thịt

của khách đi thuyền rồi giấu dưới ván thuyền, thế thì mình có thể dùng thủ
đoạn này để lừa tiền anh em nhà họ Vũ!

Nhưng cần có một trợ thủ thì mới thực hiện được, Bành Chủy Nhi

nghĩ đến thằng em Bành Châm Nhi, nhưng tính nó rất tham lam, nếu kiếm
được tiền thì nó đòi cưa đôi mỗi người một nửa. À, nhờ Bác Ca thì ổn:
thằng nhãi ấy thật thà dễ bảo, nó lại gầy còm sẽ dễ nấp dưới khoang thuyền.
Nếu nó cũng muốn cùng bỏ trốn thì bảo nó giúp mình, chắc là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.