MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 45

nhân tiết Hàn thực, nhà tôi đến từ sớm, chiều trở về. Vừa bước vào nhà thì
nói luôn rằng phải đi xa một chuyến chừng ba hôm, tôi hỏi kỹ hơn, thì nhà
tôi nói là đi phủ Ứng Thiên, không cần hành lý gì hết. Nhà tôi chỉ thay
quần áo, đem theo mấy cuốn sách, mấy trăm đồng tiền, hai đĩnh bạc hai
lạng, và một thanh đoản kiếm của nhà…”

Triệu Bất Vưu thầm nghĩ, đi phủ Ứng Thiên thì đường thủy là tiện

nhất, phí tổn đi thuyền chỉ hai lạng bạc; Lang Phồn đem thêm hai lạng và
chút tiền là phí tổn để trở về - có vẻ là đi làm việc gì đó đơn giản thôi; sách
để ngồi đọc cho đỡ buồn, còn đoản kiếm thì sao? Phòng thân, hay vì lý do
gì khác? Có phải anh ta bị đâm chết bằng chính thanh đoản kiếm đó?

Giang thị ngoảnh nhìn ra cửa, khẽ nói: “Hôm đó tôi bế cháu Oanh

Nhi, dắt Khải Nhi tiễn nhà tôi ra ngoài cửa, nhà tôi vuốt má cháu bé, vỗ vai
cháu lớn, cười với tôi, không nói gì cả rồi quay người bước đi. Tôi nhìn tay
phải của nhà tôi thấy vẫn nắm thành nắm đấm, nắm rất chặt, bàn tay ấy vốn
rất có lực, nếu nắm viên đá, đá có thể bị bóp vụn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.