MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 101

Biện Nhi: “Tôi không thể thường xuyên ra khỏi nhà, nên mong hai người

sẽ điều tra, nếu tìm ra cô gái đó thì nhiều tình tiết khác sẽ được sáng tỏ. Và
nếu Đổng Khiêm vẫn còn sống thật thì anh ấy đang náu mình ở nhà cô ta
cũng nên.”

Diêu Hòa và Trì Liễu Liễu nhận lời.

Cả ba bàn bạc một lúc nữa rồi chia tay. Sắc trời đã muộn.

• • •

Sáng sớm hôm sau.
Biện Nhi đang ở trong phòng mình, cô căng năm thước lụa trắng lên

khung thêu, ngồi ngay ngắn trước bàn thêu, chăm chú nhìn tấm lụa trắng
muốt, suy nghĩ câu từ cho một bức tranh mới.

Gần đây cô đọc Kinh Thi

[34]

, khi đọc đến phần “Trịnh phong” thì nhận ra

bốn bài “Dã hữu man thảo”, “Xuất kỳ đông môn”, “Tử khâm” và “Trân vĩ”
tập hợp với nhau vừa khéo trở thành bốn nội dung: quen nhau, biết nhau,
tương tư và hòa hợp.

Bài thứ nhất nói về niềm vui quen biết nhau: Cỏ mọc đầy đồng, sương

trong lấp lánh, có cô gái xinh, sáng tươi dịu dàng, tình cờ gặp mặt, thật
vừa ý chàng…
Bài thứ hai diễn tả nỗi nhớ chung tình: Ra khỏi cửa đông, vô
số gái xinh, tuy đẹp muôn phần, ta không say mê; cô nàng áo trắng khăn
xanh, mới là người của lòng mình bấy lâu.
Bài thứ ba nói về nỗi sầu tương
tư: Vạt áo xanh xanh, nao nao lòng em, dù em không đến, sao chàng không
hỏi thăm em, một ngày không gặp, dài như ba năm.
Bài thứ tư, diễn tả niềm
vui hài hòa: Chàng trai cô gái, vui vẻ nô đùa, tặng nhau cành thược dược…

Biện Nhi thầm nhẩm bốn bài thơ, trong đầu cô cũng dần hiện lên bố cục

của bốn bức tranh. Một đôi nam nữ gặp nhau trên bãi cỏ còn đọng sương,
trái núi và dòng sông bên nhau, nỗi nhớ da diết và cảnh hoa lá, ánh trăng
hòa quyện… Không hiểu sao Biện Nhi bỗng hình dung ra khuôn mặt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.