MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 334

“Bác Phong khai rằng mình đã giết bác Đổng.”
“Hiện giờ bác ấy ở đâu?”

“Nhà ngục phủ Khai Phong.”
Tào Hỷ bỗng như bị đông cứng, ngây người.
Biện Nhi nhận ra ánh mắt Tào Hỷ vừa kinh ngạc vừa sửng sốt lại như

choáng váng không rõ nguồn cơn, cứ như bất ngờ tìm thấy một vật ngỡ là
đã mất từ lâu.

Cô khẽ hỏi: “Bác Phong không giết người nhưng lại nhận tội thay kẻ

khác, Tào công tử có biết nguyên do là thế nào không?”

Hồi lâu sau Tào Hỷ mới khẽ nói: “Bác ấy nhận tội thay cho tôi.”
“Tại sao?” Trì Liễu Liễu ngạc nhiên.

“Bác ấy là… cha đẻ của tôi.”
Biện Nhi và Diêu Hòa đều rất kinh ngạc, Trì Liễu Liễu thì mắt trợn tròn

nhìn Tào Hỷ.

Tào Hỷ vẫn nhìn đi chỗ khác, nói nhỏ: “Khi tôi mười một, mười hai tuổi,

có lần khiến mẹ rất giận dữ, rồi bà nói ra sự thật. Nói rằng cha đẻ của tôi là
ông Cổ Nhi Phong chuyên chơi trống kiếm sống. Khi tôi mới được nửa
năm tuổi, ông bị người ta xén mất đốt ngón tay mà không hành nghề được,
sinh nhai bế tắc, sắp chết đói đến nơi. Cha tôi thì thích nghe đàn nghe hát,
khá thân với ông Cổ Nhi Phong, mẹ tôi thì không sinh đẻ được, hai người
bàn nhau xúi tôi về nuôi. Cổ Nhi Phong đưa miếng ngọc bội gia truyền cho
cha tôi, cha tôi bảo tôi phải đeo nó, tuy nhiên ông vẫn giữ kín tôi xuất thân
ra sao…”

Trì Liễu Liễu: “Tức là anh đã biết từ lâu?”
Tào Hỷ cười cay đắng. “Khi tôi biết chuyện thì hiệu sách cha tôi đang rất

phát đạt, ông cũng rất yêu tôi, còn tôi thì tự đắc vì mình là con nhà giàu,
cha đẻ chỉ là một nghệ nhân nghèo khó, tôi rất hận vì xuất thân của mình
nên không muốn ai nhắc đến cha đẻ và rất không muốn gặp ông ấy. Hôm ở
Phạm lâu gặp cô, thực ra tôi hách dịch với cô là vì cha đẻ của tôi - hễ nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.