MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 344

bẫy đen tối…

Chủ thuyền dẫn Đổng Khiêm đến ngôi nhà đó.

Nhà có một nam trung niên, hai tráng đinh vạm vỡ, một người hầu nữ.

Không có vẻ là một gia đình. Thái độ của họ hơi lạ, rất ít nói. Họ để anh ở
một căn buồng, ngoài sân thì hai tráng đinh luôn canh chừng, cứ như đề
phòng chuyện gì đó.

Nhưng Đổng Khiêm nhận ra Hầu Luân lại không biết về mấy người ở

ngôi nhà này, tại sao? Chủ nhà là ai? Anh bắt chuyện với họ để dò hỏi thì
họ chỉ cười chứ không trả lời. Anh càng nghi ngờ nhưng hết cách. Cũng
may trong phòng có một tủ sách, anh bèn lần lượt đọc hết; cơm nước thì
người hầu nữ bưng vào cho. Vẫn không một ai bắt chuyện với anh.

Vài hôm sau thì nam trung niên ấy bước vào phòng đưa anh một bức thư.

Nét chữ rất quen thuộc: thư của Đổng Tu Chương cha anh. Nội dung là thư
năm ngoái ông viết cho Vương Phủ khi đó giữ chức Đô thừa chỉ ở Khu mật
viện, chưa lên làm tể tướng. Trong thư viết về sinh hoạt của Thái tử Triệu
Hằng ví dụ dậy sớm hay muộn, hôm nào hay ngáp vặt lúc nghe giảng bài,
hôm nào đùa giỡn với nữ tì, hôm nào cho mèo ăn canh cá ngự ban…

Đọc xong, Đổng Khiêm lạnh toát sống lưng. Cha anh chỉ dạy học tiểu

học cho Thái tử, sao ông lại ghi chép lỗi lầm của Thái tử để mật báo cho
Vương Phủ? Tại sao thư này lại rơi vào tay nam trung niên ở nhà này? Anh
ngẩng đầu, anh ta rất thản nhiên hờ hững như đang nhìn con chó con mèo
ngoài đường, anh ta lấy lại bức thư rồi lạnh lùng nói: “Có việc cho anh làm
đây!”

“Việc gì?”
“Chỉ cần anh làm xong, tôi sẽ đốt bỏ bức thư này.”

Đổng Khiêm hoang mang gật đầu. Có ý hãm hại thái tử là tội nặng, anh

chỉ còn cách vâng lời.

Người ấy ngoảnh ra ngoài gọi: “Chị Bàng!”
Người hầu nữ “vâng” rồi đi vào, bước đến bên Đổng Khiêm, tay chị ta

cầm hai hạt đậu đỏ ấn vào hai dái tai Đổng Khiêm, rồi lăn đi lăn lại mãi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.