MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 419

• • •

Sắc trời âm u có vẻ sắp mưa. Trương Trạch Đoan vai đeo hòm đựng đồ

hội họa xăm xăm bước lên chỗ cao nhất của mặt cầu vòm.

Hôm nay anh đến để đếm số lượng ngói lợp trên mái các nhà hàng, quán

rượu ở bờ bắc con sông phía đông cây cầu. Những năm qua anh đã luyện
cho mình thói quen nghiêm túc không cẩu thả, sau khi được triệu vào Ngự
họa viên trong cung, thấy các họa sĩ hoàng cung cực kỳ tỉ mỉ, thể hiện
chính xác từng chiếc lông vũ của chim chóc thì anh lại càng không dám sơ
suất một ly.

Đứng đây, anh đếm số lượng ngói lợp trên mái các ngôi nhà gần nhất rồi

ghi chép lại. Khi đếm đến mái của quán rượu Chương Thất Lang anh bỗng
nhớ đến lần gặp Triệu Bất Vưu cách đây mấy hôm. Triệu Bất Vưu kể lại đại
khái về vụ án Mai thuyền, hình như Chương Thất Lang cũng có liên quan.
Triệu Bất Vưu còn nói, hiện giờ mới chỉ bóc tách được một phần nhỏ của
vụ án, bên trong ẩn chứa những gì thì hết sức khó lường. Lúc đó Trương
Trạch Đoan định kể ra một tình tiết nhưng lại nén lại.

Thực ra buổi trưa hôm Thanh minh ấy nhìn thấy Mai thuyền biến mất,

anh đã bị choáng bởi “sự tích thần kỳ” đó nhưng anh lập tức cảm nhận ra
một điều bí ẩn, anh sững sờ toàn thân gai lạnh. Lúc đó dân chúng trên cầu
đều mải xem bạch y đạo sĩ, không ai để ý rằng anh đang bưng miệng để
không kêu lên thành tiếng. Kể từ hôm đó, điều bí ẩn ấy anh vẫn nén trong
lòng không dám nói với bất cứ ai.

Anh luôn tự cảnh báo mình: ngươi chỉ là một họa sĩ, ngoài hội họa ra các

việc khác ngươi chớ nghĩ chớ nói đến và chớ đụng vào.

Nhưng lúc này anh không nén nổi phải nghĩ về điều bí ẩn đó. Lòng anh

lại thấy lạnh rợi, rồi lạnh khắp toàn thân. Trời đã bắt đầu mưa mà anh
không hề hay biết, anh đờ đẫn nhìn xuống mặt sông, những con thuyền trên
sông, những cây liễu, quán xá trên bờ, một cảm giác bi thương lạnh lẽo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.