MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 90

Biện Nhi băn khoăn: “Thế thì khó xử rồi, tôi chẳng có cách để vào cái

chốn như thế điều tra.”

Trì Liễu Liễu nói: “Dễ thôi. Nghĩa huynh của tôi là Tiêu Dật Thủy quen

người ở khu vực đó, anh ấy có thể dò hỏi hộ.”

“Thế thì tốt.”
Trì Liễu Liễu hơi buồn: “Tôi nói Tào Hỷ là hung thủ thì mọi người bảo

anh ta chẳng có lý do gì để giết người, nay đã có rồi đấy thôi: hai anh hận
nhau vì tranh giành một cô gái. Trước đó họ đánh nhau ở Phạm lâu, thực ra
không phải vì tôi mà là vì Uông Nguyệt Nguyệt!”

Biện Nhi phản bác: “Tôi nghĩ, Tào Hỷ là người cao ngạo, sẽ không vì

một cô gái làng chơi mà đi giết người, huống chi Đổng Khiêm lại là bạn.”

Cổ Nhi Phong vẫn ngồi nghe, lúc này cũng nói: “Xét về thể lực thì Đổng

Khiêm vạm vỡ hơn Tào Hỷ, Tào Hỷ dù không say rượu thì cũng chưa chắc
đã giết nổi Đổng Khiêm. Giả sử đúng là họ tranh chấp vì Uông Nguyệt
Nguyệt, thì người có ý giết đối phương phải là Đổng Khiêm mới có lý!”

Biện Nhi gật đầu: “Tào Hỷ cũng nói: hôm đó Đổng Khiêm trả Tào Hỷ

miếng ngọc bội, thì Đổng Khiêm có vẻ bất mãn nhưng không nói là vì
chuyện gì.”

Trì Liễu Liễu lập tức hỏi vặn: “Tào Hỷ nói mà cô cũng tin à?”

Biện Nhi: “Hiện giờ các tình tiết vụ án vẫn rối bời, những người liên

quan nói gì, ta không thể tin hoàn toàn nhưng vẫn cứ nghe xem sao.”

Cổ Nhi Phong: “Đúng thế. Hiện giờ còn chưa rõ có phải hai người hận

nhau vì cô gái họ Uông không. Phải chờ Tiêu Dật Thủy đi thăm dò đã.”

“Định bảo tôi đi thăm dò chuyện gì?”

Một giọng nam từ ngoài sân vọng vào. Anh ta chừng hai bảy, hai tám

tuổi, khuôn mặt sáng sủa, dong dỏng cao, mặc áo chẽn gấm xanh, áo lót lụa
màu lam. Tuy đang cười nhưng vẫn có nét chán chường, như cây sáo ngọc
bị vùi trong cát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.