Đối với họ, chuyện ai đó tiếp tục đi làm vì yêu thích công việc là điều khó
hiểu. Người châu Âu thường có sáu tuần nghỉ phép mỗi năm. Còn ở Mỹ,
thông thường là hai tuần, nhiều người đi du lịch vẫn đem theo công việc,
hoặc thậm chí không đi du lịch nhiều năm liền nếu họ đang xây dựng sự
nghiệp.
Đây là cách người Mỹ làm việc từ thưở khai sinh của nền văn hóa. Khi
mà tổ tiên chúng ta đến châu Mỹ và khám phá ra một vùng đất vô cùng
rộng lớn chưa được khai phá, suy nghĩ đầu tiên của họ không phải là “Uống
tí trà nào” mà là “Hãy làm việc thôi”. Có cả một Tân Thế giới để kiến tạo
và thế giới đó không tự nhiên mà thành. Các thành phố cần được dựng lên.
Phía Tây cần được mở rộng. Những nguyên lý cơ bản của một nền chính trị
táo bạo cần được đưa vào thử nghiệm. Hồi đó không có thời gian để dông
dài và rõ ràng là đến bây giờ chúng ta vẫn nghĩ như vậy. Người Mỹ làm
việc nhiều giờ hơn người dân của bất kỳ nền văn hóa nào khác.
Người Mỹ tôn vinh lao động và biến những doanh nhân thành đạt thành
những người nổi tiếng. Donald Trump và Bill Gates là những ngôi sao.
Stephen R.Covey, Jack Welch và Lee Iacocca là những tác giả ăn khách bậc
nhất. Thay vì Bonjour Paresse (Lười biếng ơi, xin chào), những cuốn sách
bán chạy nhất của chúng ta là The Seven Habits of Highly Effective People
(Bảy thói quen của người thành đạt) và Good to Great (Từ tốt đến vĩ đại).
Những ông chủ tỉ phú của các đội bóng, như George Steinbrenner và Mark
Cuban, cũng được đưa tin thường xuyên như các vận động viên của họ.
Tại sao lao động lại mang nhiều ý nghĩa đến vậy đối với chúng ta?
Tại sao chúng ta cần phải yêu thích công việc của mình?
Tại sao việc chúng ta có đạo đức nghề nghiệp lại quan trọng đến thế?
Khi bắt tay vào khám phá mật mã của công việc ở Mỹ, tôi có thể nhập
tâm vào vai “vị khách ngoài hành tinh” một cách chân thực lạ thường. Vì
dù bản thân tôi luôn có thái độ cực kỳ tích cực đối với công việc cũng như
niềm đam mê cháy bỏng đối với những điều mình làm, nhưng tôi lại lớn lên
giữa những người theo quan điểm Pháp. Tôi đã biết rằng người Mỹ có cách