MẮT RỪNG - Trang 129

so với vẻ bề ngoài của cái chai. John đến giờ vẫn không hiểu tại sao lại như
vậy.

Bên trong cái chai của cậu Nimrod được trang hoàng như phòng thư giãn

của một khách sạn tao nhã, với nhiều bức họa tinh xảo, vài cái ghế ngồi và
sofa lớn bọc da, cùng một cái lò sưởi lửa bập bùng. Cậu Nimrod ngồi xuống,
cởi giày ra, và mời John làm theo cậu. Cậu bảo John:

– Cháu chỉ cần nghĩ việc chắt gạn như một trải nghiệm rời-khỏi-cơ-thể

bình thường. Hít sâu vài hơi rồi bay ra khỏi nắp chai. Được không?

John gật đầu.
– Thêm một điều nữa. Suýt nữa cậu quên. Sự chắt gạn sẽ có hiệu quả hơn

nếu cháu rời khỏi cơ thể trong quá trình exhalation, không phải trong quá
trình inhalation.

– Exhalation là gì cơ?
– Xin lỗi, cậu quên mất cháu là người Mỹ. Những từ tiếng Anh nhiều hơn

ba âm là một ngôn ngữ xa lạ với cháu.

– Cậu nói hơi quá đó.
Cậu Nimrod ngọt ngào mỉm cười:
– Nhưng đó là sự thật. Nói chung là, cháu nên rời khỏi cơ thể khi thở ra.

Như vậy, đến lúc cần nhập vào lại cơ thể, cháu có thể làm được điều đó như
thể đang hít thở vào. Thói quen coi trọng việc hít vào và thở ra của mấy tay
yoga Ấn Độ đã lấy ý tưởng từ đó đó. Từ chúng ta.

John thở ra một hơi thật sâu và nhấc mình lên khỏi cái cổ chai. Cảm giác

này thật khác so với việc hóa thể. Nếu như việc hóa thể là về khói thì cái này
lại hoàn toàn về không khí và sự tự do của linh hồn. Nó có cảm giác của một
sự nhẹ nhõm đến kỳ lạ của bản thể.

Hai con báo đốm đang nằm ườn trên những nhánh cây cao, với bốn chân

buông lỏng ở hai bên nhánh cây và cặp mắt khép kín, dù không con nào thật
sự đang ngủ. Loài báo đốm thường không bỏ lỡ bất cứ điều gì. Và chúng
cũng hiếm khi làm như vậy. Hai con báo này là anh em với nhau, vẫn và còn
quá trẻ để tách rời nhau ra và trở thành những thợ săn độc lập như tập tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.