MẮT RỪNG - Trang 220

Chương 15

Trỗi dậy

Khi Philippa rơi tuột xuống cái miệng hố khổng lồ, cô ước có một - còn gì

khác nữa? - cái dù nhảy. Nhưng cơ thể cô vẫn chưa đủ ấm để vận hành sức
mạnh djinn, nên đến khi cô thầm thì xong từ trọng tâm của mình và chẳng
có cái dù nào xuất hiện, những âm tiết cuối cùng của từ
FABULONGOSHOOMARVELISHLY WONDERPIPICAL trở thành một
tiếng thét. Dĩ nhiên cô không thể ngăn mình hét lớn, như một người bị ngã
khỏi cửa sổ của một tòa nhà chọc trời ở Manhattan.

Hoặc rớt khỏi một cái máy bay mà không có dù.
Và rồi, ngay khi cô nhắm mắt lại và nghĩ rằng cô có thể sẽ chết vì sợ – vì

trái tim của cô đang có cảm giác như thể nó còn đập mạnh hơn vó của một
con ngựa phi nước đại – tốc độ rơi xuống của cô thình lình chậm lại cho đến
khi, trong một giây, cô dường như lơ lửng tại chỗ. Philippa nghe thấy tiếng
thở dài nhẹ nhõm của chính mình và mở mắt ra. Luồng khí đã quay trở lại và
đang tăng dần sức mạnh. Cô hổn hển:

– Mình ngừng lại rồi. Cám ơn thánh thần. Mình ngừng lại rồi. Mình

ngừng lại rồi.

Dần dần, cô bắt đầu được đẩy lên trên. Và khi đến cái mép hố nơi chỉ vài

giây đứng tim trước đó cô đã nhảy ra, tốc độ đi lên của cô đã nhanh gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.